Ngày mới lại đến, sau những ngày làm việc và học tập mệt mỏi thì cũng đã đến cuối tuần, đã đến thời gian nghỉ ngơi.

Cũng như bao người thì vị nam nhân họ Cao kia vào cuối tuần cũng sẽ dành thời gian cho người thương của mình. Hôm nay anh quyết định sẽ dành nguyên ngày để làm một chuyện hệ trọng, chính là đi sắp đồ mới cho người thương!!

"Bé ngoan, em thử tiếp cái áo này đi." Cao Khương Hàn hào hứng đưa cho bạn nhỏ của mình thêm một chiếc áo, còn không quên "tiện tay" kéo luôn sào đồ của của hàng theo sau.

Đối với sự nhiệt tình đầy hào hứng này của anh, Đường Nhã Ân chỉ biết ậm ự dạ vâng nghe lời, cậu sợ nếu mình từ chối người này sẽ buồn lòng rồi thất vọng a.

Nhìn khung cảnh trước mắt này một số người nhân viên không khỏi ngạc nhiên, việc các cặp đôi yêu nhau là người đồng giới hiện nay đã trở nên rất phổ biến, bọn họ chính là không ngờ ngày hôm nay sẽ lại được đón tiếp một đôi nam nam dễ thương như vậy.

Mà dù là vậy nhưng điều họ ngạc nhiên nhất chính là ở cái vị nam nhân họ Cao kia kìa, người này vừa vào đã nhanh chóng chốt hàng bao nhiêu chiếc áo, quần rồi. Vậy là mới đó chưa đầy một tiếng mà họ đã hoàn thành nhiệm vụ trong một tuần rồi!!? Ôi! Cái cảm giác vui sướng này thật là tuyệt vời~

"Đẹp lắm... Gói hết vào cho tôi." Cao Khương Hàn nhìn bé cưng của mình xinh trai trong bộ đồ mới liền nhịn không được mà buông lời khen ngợi. Anh nhẹ gọi nhân viên đến gói đống đồ ở ghế ngồi chờ, và cả ở sào phơi, tiện tay để luôn cái thẻ ngân hàng cho một cậu vệ sĩ đang đứng gần đó "Nhờ cậu."

Càn quét thêm một vài cửa hàng nữa anh mới chịu dừng lại. Do mải mê sắm đồ mới cho người thương nên anh đã vô tình bở lỡ giờ ăn trưa, đến khi nhận ra đã là gần 2 giờ chiều mới vội vàng kéo người chạy đi dùng bữa.

"Bé cưng, xin lỗi, để em chịu đói mất rồi." Ngồi trong một quán ăn ở khu vực trung tâm thương mại Cao Khương Hàn cứ liên miệng nói lời xin lỗi, anh chính là rất sợ bạn nhỏ này sẽ giận a.

Đường Nhã Ân nghe lời xin lỗi của anh liền trở nên lúng túng, luống cuống tay chân, lời nói ra có phần khó hiểu nhưng chung quy vẫn là nói bản thân chưa có đói bụng.

Hai người cứ vậy mỗi người một lời to nhỏ với nhau, cho đến khi nhân viên mang đồ ăn đến mới chịu dừng lại.

"Bé cưng ăn ngoan, ăn xong rồi chúng ta xuống khu vực vui chơi nha, anh đưa bé đi chơi trò hay." Cao Khương Hàn nhanh chóng sắn tay áo lên chuẩn bị đút thức ăn cho cậu.

"E.. em tự ăn được ạ." Thấy anh có ý muốn đút cho mình ăn Đường Nhã Ân liền cảm thấy ngại, nếu là ở nhà thì không sao nhưng hiện giờ hai người vẫn đang ở bên ngoài đấy, đang ở trung tâm thương mại a.

Như nhận ra điều gì đó anh liền chiều theo ý đối phương, nhẹ đáp một tiếng "Được."

Như lời đã hứa sau khi ăn bữa trưa muộn xong Cao Khương Hàn lại dẫn người xuống khu vực vui chơi.

Trước đến giờ cậu chưa từng vào trung tâm thương mại nên có chút hiếu kỳ, nhất là ở khu vực vui chơi này. Ngoan ngoãn theo sát người nam nhân này nhưng ánh mắt cậu lại cứ hướng nhìn mấy cái máy chơi game kia thôi.

"Bé cưng, em muốn chơi trò đua xe không?" Dẫn người đến trước máy chơi đua xe, anh nhẹ giọng hỏi đối phương.

Nhìn chiếc máy game, rồi lại nhìn sang vị nam nhân này cậu nhẹ hỏi lại lần nữa "Em.. em chơi được ạ?"

Cao Khương Hàn: "Ừm."

Đường Nhã Ân thấy vậy liền vui ra mặt, cậu nhanh chóng nhận lấy đồng xu từ tay của anh, sau chạy đến leo lên chiếc xe mô tô mô hình của máy, bỏ đồng xu vào rồi từ từ chơi.

Ngồi chơi máy game này đến máy game khác trên mặt của cậu chính là tràn đầy ý cười, trên gương mặt cứ nở nụ cười xinh mãi thôi.

Ai đó đứng bên cạnh cũng không nhịn được mà nở nụ cười mấy lần, thậm chí còn không nhịn được mà lấy điện thoại ra chụp ảnh kia kìa.

Kết thúc một ngày mua sắm vui chơi đầy tiếng cười, cả hai lại cùng nhau tay nắm tay ra về.

"Cảm ơn anh." Ngồi trên xe Đường Nhã Ân không nhịn được mà buông lời cảm ơn. Cậu rất vui khi ngày hôm nay được cùng anh đi đến trung tâm thương mại.

Nghe được lời cảm ơn từ cậu, Cao Khương Hàn có phần ngạc nhiên, nhìn gương mặt hơi ửng hồng của bạn nhỏ, anh lại khẽ phì cười "Không cần cảm ơn... Bé cưng hôm nay cũng biểu hiện rất tốt, từ ngày mai hãy cứ như vậy đi."

"... Dạ." Khẽ gật đầu vâng dạ đáp lời đối phương mà cậu không khỏi cảm thấy vui sướng. Thật không ngờ sẽ có ngày bản thân nhận được sự quan tâm như vậy, xem ra những lời cầu nguyện hàng đêm kia đã được Ông Trời đáp ứng rồi.

Cao Khương Hàn khẽ nhìn bạn nhỏ của mình mà gật đầu hài lòng. Sẽ nhanh thôi, ngày mà bạn nhỏ này chủ động làm hành động thân mật, chủ động nói lời yêu sẽ đến nhanh thôi. Chỉ cần kiên trì, chỉ cần cố gắng là sẽ được.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play