Video đám paparazzi tung ra quay rất rõ nét từ cảnh Thẩm Triều Mộ đi thang máy với Thịnh Từ cho tới khi ngồi lên xe rời đi, bao gồm cả bàn tay thò ra cửa kính bên ghế phó lái.
Sau khi lên xe, cậu và Thịnh Từ ngồi xê ra hai bên, người nào tự nhìn ngắm phong cảnh đằng trước hoặc là bên ngoài cửa xe của người nấy, từ đầu đến cuối chưa nói đến chuyện hai bên tương tác với nhau mà đến cả ánh mắt còn chẳng thèm giao nhau lấy một lần.
Cũng khó trách đám fan hâm mộ xem đoạn video này xong lại cảm thấy chuyện này rõ là xàm xí, bởi có đôi vợ chồng mới kết hôn nào mà từ trên xuống dưới lại viết rõ hai chữ “không quen” thế kia hay không.
Thế là hashtag về cuộc liên hôn hào môn liền thuận thế lên hot search, gia thế của Thịnh Từ hiển hách, trước đó chưa từng nghe nói đến chuyện từng yêu đương.
Bao gồm cả cư dân mạng lật tung những người cả nam cả nữ đã từng hợp tác với Thịnh Từ cũng chẳng thể tìm ra được đối tượng kết hôn của anh, đoạn video bằng mặt không bằng lòng này vừa phát ra, cách nói liên hôn cũng nhận được sự đồng tình của đại đa số.
Nhưng có cư dân mạng xem kịch hay không ngại to chuyện đã đăng tải một bức hình ở dưới video của paparazzi, đổi góc độ một ống kính khác, trên ảnh Thịnh Từ đeo khẩu trang hơi ngả người lên ghế dựa, ánh mắt anh nhìn thẳng về phía trước, xem ra khí thế rất mạnh.
Mà chàng trai đang ngồi bên cạnh anh cũng có dung mạo xuất chúng như thế, khuôn mặt vừa xinh đẹp lại lạnh lùng tựa như băng tuyết kia ấy vậy mà đang nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Cảnh tượng xung quanh đã bị làm mờ, chỉ có hai người trên ảnh là trông cực kỳ rõ nét.
Chiếc áo khoác màu trắng phổ thông trên người cậu thiếu niên, so sánh với chiếc áo hàng hiệu giá trị cả mấy chữ số tạo thành một sự tương phản cực kỳ lớn, lại thêm cái cảm giác bằng mặt không bằng lòng giữa hai người, bỗng chốc nảy sinh một cảm giác be nồng đậm.
Bức ảnh vừa được đăng tải đã nhanh chóng lên hot search.
[Phục luôn á, cư dân mạng thật sự là ảnh gì cũng dám photoshop, nhưng mà nhìn đẹp quá, ship thui ship thui.]
[Cứ như đôi tình nhân nhỏ bị ba mẹ ép duyên, dần dần nảy sinh hảo cảm với đối phương, một phía bỗng phá sản, ba mẹ cưỡng ép chia lìa đôi uyên ương, liên hôn cũng sắp đi đến hồi kết ấy nhỉ.] - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
[Cái kiểu không thèm liếc đối phương lấy một cái, mặt đầy vẻ lạnh lùng, thực tế tư vị dời sông lấp bể trong lòng lại chỉ có bản thân mới có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.]
[Cứu mạng… tôi thật sự là get được rồi!]
Tấm ảnh này được đăng lên, hướng gió trên Weibo bỗng chốc thay đổi, từ việc trước đó người qua đường còn đang an ủi fan hâm mộ yên tâm, đến bây giờ còn mang theo cả từ khóa “cảm giác be” lên hot search, đám fan hâm mộ nhìn mà mắt chữ O mồm chữ A.
[Này thì có gì mà ship đâu chứ? Từ đầu đến cuối chẳng có lấy nổi một lần tương tác nào? Tôi và hàng xóm tình cờ ra khỏi cửa cùng lúc còn biết thầm đánh giá đối phương một chút cơ mà!]
Câu nói này bỗng chốc thu hút đám cư dân mạng thích hóng hớt lại không ngại chuyện lớn thêm.
[Đúng á đúng á, tôi đi cùng người đi đường mà còn âm thầm nhìn đối phương hai cái nữa cơ mà, đôi chồng chồng mới cưới này sao lại không nhìn đối phương chứ, hoặc là yêu bằng cả con tim, hoặc là hận đến tận xương tủy… chậc chậc.]
[Không nhìn người ấy, nhưng đầu mày khóe mắt đều là hình bóng của người ấy, ngọt chết tôi rồi!]
Thẩm Triều Mộ cũng đang nhìn mấy mạch não đang tiếp tục sáng tác lần thứ hai về đủ các thể loại truyện giữa cậu và Thịnh Từ trên mạng, cậu cũng phục sát đất trí tưởng tượng của các cư dân mạng, một video quay bừa thôi mà cũng tự tưởng tượng ra lắm thế không biết.
Cậu vừa đánh răng rửa mặt vừa nghe tiếng nói phát ra từ chiếc điện thoại bật loa ngoài ở bên cạnh: “Đám cư dân mạng kia đúng thật là thích hóng chuyện mà không ngại chuyện lớn thêm, cùng là video đó nhưng nếu đổi lại là nhạc nền khác thì cảm giác cũng trở nên khác bọt rồi.”
Quan Hoảng chẹp chẹp miệng: “Ấy thế mà lại có cảm giác ngược luyến tình thâm.”
Hồi sáng vốn cậu ta còn có hơi lo lắng, kết quả nhìn thấy đống bình luận trước sau trái ngược chỉ vì cùng một bức ảnh thì cười chết, có thế nào cũng chẳng thể ngờ chuyện sẽ phát triển thành cái kiểu này, cuối cùng chỉ có thể quy ra, cảm giác CP chính là bộ môn huyền học.
Người bên đầu kia điện thoại không lên tiếng, Quan Hoảng còn chưa hỏi đã nghe thấy tiếng “cạch” ở bên đầu kia điện thoại, cứ như có thứ gì đó rơi xuống đất, làm cậu ta giật cả mình: “Sao thế?”
“… Không sao.” Bên đầu kia điện thoại im lặng vài giây rồi giọng nói có phần buồn bực của Thẩm Triều Mộ vang lên: “Đánh rơi cốc nước súc miệng xuống đất… đã bảo với cậu rồi, đừng có dùng thành ngữ bừa bãi nữa.”
Bây giờ giữa cậu và Thịnh Từ mặc dù vì một vài nguyên nhân mà kết hôn, còn phải đi show yêu đương nữa, nhưng cũng chỉ là tạm thời mà thôi.
Quan Hoảng cảm thấy giọng điệu của cậu hình như có hơi không được vui, cậu ta không kìm được cơn tò mò hỏi: “Nói đi cũng phải nói lại, cậu vẫn chưa nói cho tôi biết tại sao trước đây cậu lại chia tay với Thịnh Từ, xong rồi quay lại khi nào thế?”
Thẩm Triều Mộ không muốn nhắc tới chuyện trong quá khứ lắm, thế là cậu chuyển chủ đề: “Hình như qua mấy ngày nữa là tôi phải đi show giải trí rồi, phòng làm việc vẫn ổn chứ?”
Tối qua lúc Thẩm Triều Mộ về đến nhà đã là đêm khuya rồi, vẫn chưa kịp nhìn bản phác thảo bây giờ của mình, không biết đã có tiến bộ chưa, cũng không biết việc bọn họ muốn sáng lập ra một thương hiệu riêng đã tiến hành đến bước nào rồi.
Quan Hoảng vừa nghe thế thì liền biết cậu muốn làm gì, xấu xa cười mắng một câu: “Cút đê, từ trước đến giờ cậu cũng chỉ lo có mỗi việc thiết kế, những chuyện khác nào có khiến cậu phiền lòng bao giờ đâu, hơn nữa giờ cậu cũng đã mất trí nhớ rồi, cũng chẳng giúp được gì mấy, bình thường không có việc gì thì cứ nảy sinh linh cảm gì là lại ghi lại, đến lúc đó cậu không chỉ là cổ đông mà còn là nhà thiết kế hàng đầu nữa… À đấy tí nữa thì bị cậu dắt mũi rồi, mau chóng khai ra toàn bộ sự thật đi, không thì đừng trách tôi đến tận cửa ép cung đấy nhé!”
Thẩm Triều Mộ im lặng bĩu môi, khuôn mặt trên tấm kính còn vương vài giọt nước của cậu thiếu niên thoáng chốc lộ ra nụ cười, tựa như có thể làm tan chảy băng tuyết, đẹp đến kinh ngạc.
Quan Hoảng vẫn đang nói: “Đây là lần đầu tiên tôi cách giới giải trí gần đến như thế đấy nhé! Cậu nghĩ đi mà xem, một drama động trời như thế đặt trước mặt cậu, cậu lại đứng im bất động được chắc? Cậu cho tôi hít hà hết drama đi, sau này tôi chính là anh em ruột khác ba khác mẹ với cậu rồi mà!”
Thẩm Triều Mộ lơ mơ: “Thì… thì là sau khi ở bên nhau rồi nhận ra không phù hợp thôi.”
Quan Hoảng không hỏi tiếp nữa, Thẩm Triều Mộ ló đầu nhìn điện thoại bên cạnh mình một cái, rồi lí nhí trong miệng: “Đợi chút, tôi có cuộc điện thoại khác rồi.”
Cậu nói xong thì cúp điện thoại với Quan Hoảng rồi nghe cuộc gọi của Lý Lan Như.
Điện thoại vừa kết nối, người bên đầu kia điện thoại đã hỏi: “Tiểu Thẩm, hôm nay em có ra ngoài không?”
Hôm qua Thẩm Triều Mộ ngủ muộn, hôm nay cũng dậy muộn, sắp trưa tới nơi rồi mới dậy, cậu không hiểu sao Lý Lan Như lại hỏi như thế: “Không ra ngoài ạ, chị Như, sao thế?”
Cách màn hình mà cũng có thể nghe thấy tiếng Lý Lan Như thở phào một hơi: “Thế thì tốt, hôm qua Thịnh Từ bị đám paparazzi theo dõi, địa chỉ em đang ở cũng đã bị lộ rồi, bây giờ dưới lầu toàn là đám paparazzi đang chực chờ sẵn ở đó, giờ em mà ra ngoài là bị vây kín lại liền.” ( truyện trên app tyt )
Thẩm Triều Mộ tỉnh hết cả người, cậu cầm điện thoại đi ra phòng khách lặng lẽ kéo rèm cửa xuống nhìn một cái, quả nhiên bên dưới có thêm một đám paparazzi xách theo cả đống máy ảnh, chỉ nhìn một cái thôi mà Thẩm Triều Mộ đã có thể tưởng tượng ra được nếu cậu mà cứ thản nhiên không nghĩ gì ra khỏi cửa thì sẽ phải đối mặt với tình huống như thế nào: “!!!”
Nghĩ thôi mà đã thấy sợ rồi.
Là một người bình thường, Thẩm Triều Mộ mới lần đầu trải qua mấy chuyện kiểu như bị paparazzi vây kín thế này.
Trong vô thức cậu nhớ tới cảnh tượng Thịnh Từ bị vây chặt cứng mà cậu đã từng nhìn thấy trên điện thoại của Quan Hoảng: “Thế, thế thì phải làm sao?”
Giọng nói của Lý Lan Như nghe có vẻ như đã bình tĩnh hơn rất nhiều rồi, cô là một người quản lý lành nghề mà, nghe thế thì an ủi: “Trước hết em cứ ở yên trong nhà đừng ra khỏi cửa, bọn họ không biết số nhà, đợi đến chiều thì bọn chị đến đón em, trong nhà có đồ ăn không?”
Thẩm Triều Mộ “vâng” một tiếng, Lý Lan Như lại an ủi mấy câu, để Thẩm Triều Mộ không phải lo lắng, bọn họ sẽ xử lý tốt chuyện này.
Từ lúc biết dưới lầu có paparazzi canh chừng, Thẩm Triều Mộ lúc nào cũng sẽ kéo rèm cửa rồi nhìn dưới lầu xem, xem cảnh bọn họ đứng dưới bóng cây ánh mắt không tha cho bóng hình của bất cứ ai đi trên lầu xuống, trong lòng lo sợ nghĩ, cậu bây giờ chắc cũng được coi như là trải nghiệm cái cảm giác giống y như mấy ngôi sao đúng chứ?
Đến buổi chiều Thẩm Triều Mộ liền nhận được tin nhắn của Lý Lan Như: [Tiểu Thẩm, em ở nhà đợi bọn chị nhé, bọn chị đang trên đường đến rồi đây.]
Tin nhắn tiếp theo cũng nhanh chóng được gửi tới: [Thịnh Từ đến đón em về nhà em ấy nhé, tạm thời ở hai ngày thôi, đợi tới khi giúp em tìm được chỗ mới để chuyển tới, có được không?]
Thẩm Triều Mộ đang định nhắn lại một câu cho Lý Lan Như, cậu chầm chậm xóa đi bốn chữ chú ý an toàn trên khung chat, màn hình điện thoại đã bị tắt hiện lên khuôn mặt có vài phần suy tư của cậu.
Cậu còn chưa nghĩ ra nên trả lời lại thế nào, điện thoại của Lý Lan Như đã tới rồi, Lý Lan Như nói mấy chuyện lên hot search hồi sáng với cậu, ai cũng không ngờ sẽ bị chụp ở bãi đậu xe ngầm như thế.
Nhưng biểu hiện của hai người thực sự trông chẳng giống quen thân lắm, mặc dù bức ảnh đã bị cư dân mạng photoshop đằng sau dời đi sự chú ý, nhưng qua vài ngày nữa hai người vẫn phải cùng đi show yêu đương, đến lúc đó nếu vẫn biểu hiện như vậy thì khán giả chắc chắn sẽ không thấy không ổn.
Paparazzi ở dưới lầu ôm cây đợi thỏ cũng coi như là một lượt cơ hội để làm rõ âm thầm cho quan hệ hôn nhân giả dối giữa hai người.
Thẩm Triều Mộ nghe thế thì cũng đã hiểu, ý của Lý Lan Như là đoạn đường cậu xuống lầu rồi lên xe kia chính là sân khấu để kỹ năng diễn xuất của cậu được lên sàn, là thời cơ để cậu đi theo con đường “ảnh đế”… nhưng vấn đề là, cậu vốn không biết diễn xuất mà!
Ở trước mặt nhiều paparazzi như thế, lại còn phải đối mặt với ống kính của bọn họ nữa, Thẩm Triều Mộ chỉ nghĩ thôi mà đã cảm thấy cả người không ổn rồi, bây giờ cậu đặt mua quyển “Cách tự tu dưỡng bản thân của diễn viên” còn kịp không đây?
Nhưng chẳng cần biết nội tâm Thẩm Triều Mộ chống đối thế nào, việc này cũng là ván đã đóng thuyền rồi, không cần Lý Lan Như nói, cậu cũng biết, có thể lên show giải trí thì phải sớm đối mặt với máy quay, làm quen trước một chút cũng coi như là chuyện tốt.
Dù sao thì cũng tốt hơn đến lúc livestream lại xảy ra sai sót.
Từ sau khi nhận được tin nhắn của Lý Lan Như, Thẩm Triều Mộ liền chú ý sát sao hơn đến tình hình dưới lầu, ngay vào lúc cậu chú ý đến chiếc xe bảo mẫu màu đen đang đậu cách đó không xa, đám paparazzi dưới lầu bỗng chốc như đám sói đói ngửi thấy mùi máu tanh vậy, cả đám đang ngồi lê lết dưới đất đứng phắt cả dậy, vác theo máy quay vây xung quanh.
Thẩm Triều Mộ chỉ nhìn cảnh tượng này thôi mà đã thấy da đầu tê tê, ngay sau đó cậu liền thấy cửa chiếc xe bảo mẫu kia được mở ra, Thịnh Từ và trợ lý bước từ trên xe xuống, theo sau còn có hai vệ sĩ, trợ lý và vệ sĩ đi trước thay Thịnh Từ cản lại đám paparazzi đang muốn sáp lại gần.
Cũng may mà paparazzi cũng không đông lắm, không có dáng vẻ khủng bố như khi ở sân bay, Thẩm Triều Mộ ở trên lầu nhìn thấy cũng chỉ cảm thấy Thịnh Từ đi giữa đám người rất khó khăn, nếu không phải bị chặn bởi ống kính thì chắc chỉ hận không thể động vào mặt cho một cú rồi.
Cậu đứng trên lầu hãi hùng khiếp vía, lời bàn tán càng lúc càng nhiều.
“Thịnh Từ, anh đến đón đối tượng kết hôn của mình đúng chứ?”
“Trên mạng đang truyền tin nói hai người là liên hôn gia tộc có thật không?”
“Hai người nếu đã kết hôn thì vì cớ gì lại không ở chung nhà? Có phải là do vấn đề tình cảm không?”
Một loạt những câu hỏi được đưa ra, trợ lý có mấy lần cảm thấy đám paparazzi chạm tay vào đầu mình, thế là trợ lý gia tăng âm lượng: “Mau tránh ra! Tụ tập dưới lầu làm gì? Tính chụp trộm người bình thường à? Hay là muốn đột nhập nhà dân đây hả?!”
Trợ lý đã ở bên cạnh Thịnh Từ khá lâu rồi, cảnh tượng như thế này cũng đã trải qua nhiều rồi, khí thế trên người dần dâng cao, nhân lúc đám paparazzi ngẩn người trong giây lát, Thịnh Từ đá văng vòng vây của đám paparazzi nhanh chóng bước lên lầu.
Nhìn thấy đám paparazzi xung quanh định lên theo, trợ lý ở bên cạnh cười lạnh: “Đột nhập nhà dân là phạm pháp đấy nhé.”
Thẩm Triều Mộ nghe tiếng gõ cửa thì vội đi mở cửa, thế trận vừa rồi thực sự quá dọa người, lúc cậu mở cửa còn không nhịn được hỏi một câu: “Không sao… chứ?”
Trợ lý không lên theo, đứng trước cửa là Thịnh Từ, anh thay một bộ quần áo mới tinh, đeo khẩu trang đội mũ, nghe thế thì hơi ngước mắt lên nhìn, Thẩm Triều mộ kìm lòng không được mà siết mạnh tay nắm cửa, lời đến bên miệng bỗng chốc nghẹn lại.
Ánh mắt của Thịnh Từ dừng lại trên mặt Thẩm Triều Mộ đôi chút, ngón tay siết chặt tay nắm cửa của Thẩm Triều Mộ càng bóp mạnh hơn, mất đi ký ức ba năm trước khiến cậu lúc đối mắt với Thịnh Từ cứ luôn có một loại cảm giác bơ vơ, ánh mắt của Thịnh Từ chỉ dừng lại ngắn ngủi hai giây: “Có khẩu trang không?”
Mặt Thẩm Triều Mộ lộ ra vẻ hoang mang: “Không có.”
Thịnh Từ lại nhìn cậu vài giây, lần này không nói gì cả, chỉ giơ tay lấy mũ đang đội trên đầu xuống.
Giây sau, ánh mắt của Thẩm Triều Mộ tối lại, Thịnh Từ đội mũ lên đầu cậu, một tay còn ấn ấn xuống dưới, che đi ánh mắt của cậu.
Thẩm Triều Mộ: “…?”
Còn chưa đợi cậu đặt câu hỏi, Thịnh Từ đã nhấc chân đi trước, ngay sau đó giọng nói lạnh lùng vang lên: “Theo sát anh.”
Đầu Thẩm Triều Mộ vẫn chưa phản ứng kịp, vô thức đóng cửa làm theo, cậu đi vài bước mới nhìn người đang đi trước mặt, mũ đội đầu như vẫn còn mang theo hơi thở trên người Thịnh Từ, cảm giác tồn tại cực kỳ mạnh mẽ.
Có hơi chắn mất tầm nhìn, Thẩm Triều Mộ nhìn bóng lưng của Thịnh Từ, nhịn không được mà kéo vành mũ lên một chút.
Lúc sắp ra đến lối xuống tầng, Thịnh Từ nhấc tay cởi khẩu trang, tiện tay bỏ khẩu trang vào túi áo.
Đám paparazzi dưới lầu vẫn đang chực chờ, cảm xúc còn kích động hơn trước, bọn họ đều biết Thịnh Từ đã vào trong rồi, rất có khả năng là sẽ đưa theo đối tượng kết hôn thần bí kia xuống dưới.
Có thể chụp được khung hình Thịnh Từ và đối phương ở cạnh nhau chắc chắn sẽ lại là điểm đột phá, thử hỏi có ai không kích động chứ?
Thẩm Triều Mộ theo Thịnh Từ xuống lầu liền nhìn thấy đám paparazzi đang chực chờ dưới lầu ở bên ngoài bỗng chốc hưng phấn hẳn lên, ánh mắt phát sáng, kích động nhìn Thịnh Từ không có khẩu trang và mũ che, lộ ra toàn bộ khuôn mặt kia.
Khi không có bất cứ thứ gì che đậy, Thịnh Từ đối mặt với ống kính cũng chẳng thèm kiềm chế lại vẻ mặt mất kiên nhẫn của mình, đám paparazzi lại càng kích động hơn, nếu mà có thể chụp được cảnh đối phương tức giận thì… không cần nghĩ cũng đã có thể đặt tên đầu đề được rồi!
Ánh mắt của bọn họ theo dõi sát sao cậu thanh niên đang theo sau lưng Thịnh Từ, đầu đối phương đội một chiếc mũ quen thuộc, ngửa đầu nhanh chóng nhìn đám paparazzi như sài lang hổ đói này một cái, ngay sau giây sau đã vội cúi đầu xuống.
Đám paparazzi tràn lên như tổ ong, trợ lý và vệ sĩ đã sớm đợi ở bên cạnh rồi, đến lúc đó tiến lên trước ngăn lại, Thịnh Từ bỗng chốc nắm chặt cổ tay của Thẩm Triều Mộ, không nói lời nào đi về phía trước.
Cổ tay Thẩm Triều Mộ bị nắm lấy, cậu cúi đầu theo chân Thịnh Từ đi về phía trước, ống kính của paparazzi cứ luôn sáp lại gần, câu hỏi cũng liên tiếp được đặt ra khiến người ta không kịp nghe rõ.
“Cậu là bạn đời của Thịnh Từ đúng chứ? Cậu có cảm nghĩ gì với lời đồn trên mạng không?”
“Cậu và Thịnh Từ đang chia nhà để ở sao? Là tự do yêu đương, hay là liên hôn thế?”
“Xin cậu trả lời đôi câu đi?”
Trong lúc chen chúc, không biết là tay của ai thò ra hất văng mũ đội đầu của Thẩm Triều Mộ, chiếc mũ che mất tầm nhìn bị hất văng, trước mắt bỗng sáng bừng, Thẩm Triều Mộ vô thức thuận thế nhìn về phía đó một cái.
Đám paparazzi sáng mắt lên, ánh đèn flash chói lóa khiến người ta chóng mặt hoa mắt, Thịnh Từ đang đi đằng trước cũng theo đó quay đầu nhìn lại một cái.
Hành động chen lên phía trước của người paparazzi hất văng mũ của Thẩm Triều Mộ khựng lại, trong lòng có hơi run sợ, nhưng quay đầu lại nghĩ, nhiều người như thế, vốn chẳng biết là ai với ai.
Vệ sĩ đứng đằng trước cố gắng mở đường, trợ lý cũng che chắn ống kính của paparazzi, xe bảo mẫu đỗ cách đó không xa cũng bắt đầu khởi động, lúc vệ sĩ mở ra một con đường thì cũng nhanh chóng lái tới.
Thịnh Từ nhanh tay lẹ mắt ngay vào lúc xe lại gần thì đã kéo cổ tay Thẩm Triều Mộ đưa cậu lên xe trước, đợi sau khi người đã lên xe, anh mới một tay dựa vào cửa xe, quay đầu ánh mắt lạnh băng tìm tòi paparazzi đã hất văng mũ của Thẩm Triều Mộ trong đám người, ngay sau đó ngồi lên xe rồi nhanh chóng rời đi.
Không qua bao lâu, đoạn video đã được đăng lên Weibo, nhanh chóng lên hot search.
Cư dân mạng sớm nhất nhìn thấy có người hất văng mũ của Thẩm Triều Mộ, còn chưa kịp tức giận thì đã nhìn thấy người vẫn luôn cúi đầu bỗng ngẩng đầu nhìn về phía đó một cái.
Làn da trắng mịn, ngũ quan tinh tế, trông có vẻ hơi lạnh lùng, bị hất rơi mũ nên vẻ mặt có hơi ngẩn ngơ, lúc nhìn qua, cảm giác của cư dân mạng xem video là ánh mắt sắp bị chiếu mù tới nơi rồi, ngay sau đó là một tràng comment “A a a a a a đại mỹ nhân” sượt qua.
Đợi đến khi Thịnh Từ bám vào cửa xe rồi quay đầu nhìn người paparazzi kia, đám cư dân mạng cách màn hình đều có thể cảm nhận được ý lạnh tỏa ra trên người đối phương.
[Cứu mạng, ánh mắt này của Thịnh Từ A bùng nổ luôn a a a a!!]
[Tôi cảm thấy hình như ảnh đang nói “Làm rơi mũ của em ấy, anh chết chắc rồi”, a a a não CP của tôi hết cứu rồi!]
[Paparazzi nguy to rồi!!!!!]