Sau khi phá hủy cờ Chính Dương, Kỳ Vũ Thu tạm biệt mấy người Ngô Quảng Phong rồi rời khỏi tòa nhà.
Nhóm người trẻ tuổi nhìn bọn Kế Thành nộ khí công tâm nhưng chỉ có thể bất lực gầm thét thì cực kỳ sảng khoái, khi khiêng người lên xe họ còn “không cẩn thận” để mỗi người bị đập đầu xuống đất mấy lần. Đầu của Kế Thành bị đập mạnh lên khung cửa, người thanh niên khiêng vai ông ta vội vàng xin lỗi: “Úi, xin lỗi nhiều nhé, cái châm mà ban nãy ông ghim vào tôi đau quá, cánh tay tôi còn chưa hồi phục lại nên thật sự không còn sức.”
Lời hỏi tội của Kế Thành bị nghẹn lại trong họng, chỉ đành âm thầm căm tức nhìn cậu ấy chằm chằm.
Ngô Quảng Phong đứng ở bên cạnh xe nhìn mấy người không ai bì nổi trước kia kêu gào thảm thiết khi bị nhét vào xe, trên mặt cũng nở một nụ cười.
“Thầy Ngô, lần này chúng ta đã hoàn toàn trở mặt với Tam Dương Quan, liệu bọn họ có...”
Ngô Quảng Phong lắc đầu, nói: “Yên tâm đi, chẳng qua chỉ là mấy con tép, không đáng để bọn họ hoàn toàn trở mặt, trước khi chưa đạt được mục đích thì bọn họ sẽ không rời khỏi hiệp hội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT