Kế Thành dừng động tác lại, hừ lạnh nói: “Thằng nhãi, Tam Dương Quan chúng tôi từ trước đến nay đều là đi đường thẳng, ngồi ngay thẳng, cậu nói chúng tôi gia nhập tà ma đúng là ngậm máu phun người! Tôi thấy mấy ông già trong hiệp hội không nhìn ra điểm tốt của Tam Dương Quan chúng tôi nên mới một lòng một dạ chèn ép chúng tôi, vậy mà ngay cả những lời như này cũng dám nói ra.”
“Còn có Thượng Dương Quan gì đó, Tam Dương Quan chúng tôi từ trước đến nay chỉ là Tam Dương Quan, không có một chút quan hệ gì với Thượng Dương Quan mà cậu nói, thứ quái gì cũng muốn lấy lại của Tam Dương Quan chúng tôi?
Kỳ Vũ Thu cười lạnh: “Ông nghĩ loại thuật pháp hút lấy ba hồn của người khác này không có ai nhận ra chắc? Còn ỷ vào địa vị của Tam Dương Quan các người ở trong giới Huyền Học, hoàn toàn không sợ bị người khác khui ra?”
“Thằng nhãi, tôi không đấu võ mồm với cậu, dám sỉ nhục Tam Dương Quan thì nên chịu một chút dạy dỗ đi!”
Dứt lời, ông ta vẫy lá cờ nhỏ, mấy cái châm trên cán cờ bắn về phía ba người, Kỳ Vũ Thu cởi áo khoác của Thường Tiên Kiến ra, phất tay đánh rớt hết ba cái châm kia xuống, sau đó lấy ra một cái chuông rồi đi về phía Kế Thành.
Kế Thành thấy một đòn không trúng thì không bối rối chút nào, ông ta lùi lại vào lều rút cây gậy kia từ dưới đất lên, sợi dây mảnh trên cây gậy lập tức đứt ra, mấy người đang nằm dưới đất với ánh mắt đờ đẫn cũng không khỏi vì đau mà kêu lên một tiếng rồi tỉnh lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT