Trong sân, lão đạo sĩ mặc áo đạo bào, trong tay ôm gương bát quái khẽ vuốt râu nhìn về phía Kỳ Vũ Thu, kiêu ngạo nói: “Ông Thạch, đây là Kỳ đại sư mà ông mời đến trước đấy à?”
Trên mặt Thạch Minh Đạt vốn đang nở một nụ cười gượng nhưng nhìn thấy người thanh niên bước vào mới ngoài hai mươi tuổi thì trong mắt lập tức hiện ra vẻ khinh thường.
“Đạo trưởng Hoàng, vị này chắc đúng là cậu Kỳ rồi.”
Đạo trưởng Hoàng lại liếc mắt nhìn Kỳ Vũ Thu thêm lần nữa với vẻ cực kỳ khinh thường, cậu thanh niên này còn trẻ hơn cả đồ đệ của ông ta, thế mà lại dám đắc tội với người của Tam Dương Quan, thật sự là không biết trời cao đất dày mà.
Thạch Minh Đạt ho khan một tiếng, ông ta nở một nụ cười giả tạo với Kỳ Vũ Thu: “Cậu Kỳ, thật sự ngại quá, vốn đã nói là mời cậu đến nhà để xem, nhưng hôm nay đạo trưởng Hoàng vừa hay đi ngang qua đây. Trùng hợp nhìn thấy trong nhà tôi không được bình yên, loại chuyện như vậy vẫn phải chú ý đến duyên phận một chút... cậu xem, tiền thù lao tôi vẫn dựa theo thỏa thuận mà trả, cậu không cần lãng phí thời gian ở chỗ tôi nữa, cậu bận gì thì cứ làm nhé.”
Kỳ Vũ Thu cười như không cười: “Tôi không bận, cũng đã tới rồi, chi bằng ở lại mở mang chút kiến thức từ thủ đoạn của vị đạo trưởng Hoàng này, cũng có thể học tập thêm một chút.”
Phía sau đạo trưởng Hoàng là đồ đệ Chung Vĩ của ông ta, Chung Vĩ nghe thấy thế thì cười nhạo rồi cất giọng nói: “Ôi, ông Thạch này, ông cứ để cậu ta ở lại đi, dù sao đi về cũng rảnh rang. Khó khăn lắm mới vớ được một vụ làm ăn mà cũng không giữ được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play