Sau Khi Lão Tổ Huyền Học Xuyên Thành Pháo Hôi Giả Mang Thai

CHƯƠNG 1


3 tuần

trướctiếp

 

Đoàn phim <Nhập ma> chìm trong bầu không khí ngột ngạt, ngay cả người trước giờ luôn vui vẻ, thoải mái với mọi người như đạo diễn Thường Ngôn cũng khó chịu ra mặt.

Lý do là nam phụ Kỳ Vũ Thu lại tiếp tục bay thẳng lên hot search ngồi.

Vừa vào đoàn được ba ngày, Kỳ Vũ Thu đã lên đủ các loại hot search có thể lên được.

Ngày đầu tiên, nam chính chỉ nhìn cậu một cái đã bị nói là “liếc mắt đưa tình” với cậu.

Kết quả đã bị người hâm mộ của nam chính mắng cả đêm, mắng đến mức lên cả hot search, đến ngày hôm sau mới dịu xuống.

Ngày thứ hai nữ chính bất cẩn đụng phải cậu, nhưng cuối cùng lại bị nói thành “lưu luyến không quên”.

Công ty của nữ diễn viên đó vội vàng đăng tin bác bỏ ngay trong đêm, cũng trong đêm đó, cả fan và người qua đường đều chế giễu cậu lên hot search, cho đến bây giờ hashtag đó vẫn còn nằm ở top cuối của bảng hot search kia kìa.

Cho nên đến bây giờ, mọi người trong đoàn phim không ai dám đụng tới cậu nữa, cho dù nhìn cũng không, cứ như sợ rằng người tiếp theo sẽ là mình vậy.

Nhưng phòng trước phòng sau, không ai ngờ Kỳ Vũ Thu lại bụng đói ăn quàng, không ké được fame của những người nổi tiếng nên vơ bậy bám lấy những người không được nổi tiếng cho lắm!

Sáng sớm hôm nay, có paparazzi đào ra được trong đoàn phim có một diễn viên không mấy nổi tiếng đăng weibo, nói là mình chỉ muốn yên ổn đóng phim thôi, không muốn gây scandal gì cả. Ngay sau đó đã có người đăng lên một bức hình Kỳ Vũ Thu đang lôi kéo diễn viên đó, lập tức khiến cả mạng xã hội bùng nổ. 

Có rất nhiều cư dân mạng kéo vào trang chính thức của đoàn phim <Nhập ma> yêu cầu đổi Kỳ Vũ Thu bằng người khác, để cậu cút khỏi cái giới giải trí này, thậm chí còn có người còn nói rằng nếu không loại cậu ra khỏi bộ phim này thì sẽ tẩy chay.

Bạn đang đọc bản dịch “Sau Khi Lão Tổ Huyền Học Xuyên Thành Pháo Hôi Giả Mang Thai" được thực hiện bởi TYT, chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng [t-y-t]. Vui lòng không copy và thu phí trên bản dịch của nhóm, bạn có thể tự dịch lại nếu thích.  

Trên chiếc xe caravan có hai người đang ngồi đối diện nhau, bầu không khí nặng nề đến nghẹt thở.

Người quản lý của Kỳ Vũ Thu - Lý Kỳ giận đến nỗi đầu sắp bốc khói, mặt nhăn nhúm cả lại.

“Kỳ Vũ Thu, anh chỉ mới không để mắt đến em có ba ngày thôi mà em đã gây ra một mối phiền phức lớn như thế để anh giải quyết rồi, em có còn muốn lăn lộn trong giới giải trí này nữa không thế? Nếu không muốn thì nói sớm đi!”

Khác hoàn toàn với người hở chút là nổi nóng lên ấy, cậu thanh niên ngồi đối diện chỉ ngoan ngoãn cúi đầu, để lộ ra cần cổ trắng ngần. Hai tay cậu đặt lên bàn, không dám hó hé tiếng nào, cho dù bị mắng cũng chỉ run rẩy ngồi đó, không phản bác lại.

“Em muốn nổi tiếng, anh hiểu, ké fame của người khác anh cũng nhịn, nhưng trước khi làm việc gì thì cũng phải suy nghĩ trước sau, diễn viên vô danh kia muốn giẫm đạp lên em để đổi đời, em dây vào tên đó làm gì? Xem bây giờ bị mắng đến mức nào rồi kìa!”

“Em cũng đừng mong là công ty sẽ lên tiếng thanh minh cho em, anh nói thật cho em biết, bên trên đã nói rồi, bảo em tự sinh tự diệt đi. Nếu em còn tiếp tục như thế nữa thì sớm muộn gì cũng xong đời, đừng quên, em còn đang gánh món nợ hơn chục triệu đấy, lỡ như bị cấm sóng thì em cứ đợi mà cạp đất mà ăn đi!”

Thanh niên kia ngẩng đầu lên, Lý Kỳ nhìn gương mặt tinh xảo kia thì lòng lại thở dài, đáng tiếc là tên này bị điên, nếu không thì chỉ nhờ gương mặt này thôi cũng có thể nổi tiếng.

Ban đầu anh ấy cũng nhìn trúng gương mặt ấy, nhưng ai ngờ thằng nhóc này lại không làm được tích sự gì, không biết suy nghĩ còn thích làm bậy.

“Lát nữa đi xin lỗi đạo diễn Thường đi, có thể ở lại đoàn phim không thì phải xem tâm trạng của ông ấy rồi.”

Lý Kỳ thở dài, câu vốn là một ván bài hay nhưng lại bị xé không còn gì để ăn chính xác là đang nói đến Kỳ Vũ Thu, có thể trở thành nam phụ trong phim của đạo diễn Thường là cơ hội mà biết bao nhiêu người cầu còn không được, còn cậu thì hay rồi, vừa nắm bắt được cơ hội thì lại lầm đường lạc lối.

Gương mặt trắng ngần của thanh niên ửng đỏ lên, đôi mắt hạnh đen tuyền rưng rưng nước mắt, trông vô cùng đáng thương, khiến người khác không đành lòng trách mắng gì nữa.

“Nhìn anh làm gì? Đi đi!”

Kỳ Vũ Thu nhích lại gần anh ấy nói: “Em thấy mệnh cung anh đỏ lên, vận xui tập trung trên đỉnh đầu, e là hôm nay sẽ có nạn đổ máu xảy ra nên muốn nhắc nhở anh thôi. Bùa bình an này bán rẻ cho anh đấy, chuyển khoản qua wechat, năm mươi tệ một lá, anh có muốn mua thêm hai lá không?”

Lý Kỳ còn cho rằng lỗ tai mình có vấn đề nữa.

“Em nói cái gì?” Anh ấy không dám tin.

Kỳ Vũ Thu rất kiên nhẫn lặp lại: “Em nói anh có nạn đổ máu, nên là có suy nghĩ đến việc mua bùa bình an không? Không đắt đâu.”

“Em, em…” Ngón tay run run của Lý Kỳ chỉ thẳng vào chóp mũi của Kỳ Vũ Thu, tay còn lại thì vội vàng lấy thuốc trợ tim trong túi ra.

“Kỳ Vũ Thu!” Anh ấy tức đến trán nổi đầy gân xanh, hét to đến mức vỡ cả tiếng.

Kỳ Vũ Thu thấy đối phương tức đến như thế thì vội vàng lấy hộp sữa Vương Tử mà mình giấu trong khe sofa ra, nhét vào tay anh ấy: “Có gì thì từ từ nói, nếu như thấy đắt thì em có thể giảm giá thêm cho anh.”

“Em không định tiếp tục làm trong ngành giải trí nữa mà chuyển sang nghề đoán mệnh đúng không?” Lý Kỳ tức đến mức bật cười.

Kỳ Vũ Thu nghiêm túc cân nhắc về vấn đề này đáp: “Vẫn nên tiếp tục nghề này vậy…”

Làm trong ngành giải trí thì mới có thể tiếp xúc với người giàu, nếu không thì cho dù cậu bày sạp coi bói thì cũng không trả hết số nợ đó được.

Hơn nữa ước nguyện lớn nhất của nguyên thân chính là phải trở thành người đứng đầu trong giới giải trí này, cậu đã chiếm lấy thân xác của người ta thì tốt xấu gì cũng phải hoàn thành nhiệm vụ thay người ta, chấm dứt nhân quả chứ.

“Nếu muốn tiếp tục thì tìm cơ hội xin lỗi đạo diễn Thường đi, còn nữa đăng weibo giải thích rõ ngọn ngành mọi việc, chuyện còn lại thì để ông trời quyết định đi. Nếu thật sự không thể tiếp tục theo nghề này nữa thì cũng đừng trách anh Lý, anh cũng chỉ là một người đại diện nhỏ nhoi, anh cũng cần kiếm cơm.”

Lý Kỳ thở dài, không muốn nói nhiều với cậu làm gì, con người này đã không còn giá trị gì nữa, anh ấy vẫn nên quan tâm mấy người mới mà công ty mới giao lại cho mình vậy.

Kỳ Vũ Thu vỗ lên vai anh ấy, an ủi: “Tuổi đời còn trẻ như thế thở dài cái gì, trên đời này không có khó khăn gì là không vượt qua được cả, anh là một người rất có phúc, chỉ cần qua được kiếp nạn này thì mọi chuyện sau này sẽ vô cùng thuận lợi, cho nên là hãy mua tấm bùa bình an đi.”

Lý Kỳ nhìn Kỳ Vũ Thu, hoang mang không hiểu đối phương đang nói cái gì, chắc không phải thằng nhóc này ngày nào cũng bị chửi, hôm nay không chịu được nữa nên lên cơn đấy chứ?

“Em… Cần bao nhiêu tiền?”

Hai mắt Kỳ Vũ Thu sáng lên: “Không nhiều lắm đâu, năm mươi tệ là được rồi.”

Lý Kỳ chuyển cho Kỳ Vũ Thu năm trăm tệ với nét mặt rất phức tạp, vỗ vai cậu nói: “Nếu không chịu được nữa thì về nhà nghỉ ngơi một thời gian đi, đừng để bản thân bị áp lực quá.”

Kỳ Vũ Thu nhét bùa bình an vào túi anh ấy, tươi cười đáp lại: “Anh yên tâm đi.”

Sau khi Lý Kỳ rời khỏi đó, Kỳ Vũ Thu ngồi một mình trên sofa nhắm mắt lại, chút ký ức cuối cùng còn sót lại của một người khác hiện lên trong đầu cậu, cậu ôm lấy trán, nét mặt trông rất đau khổ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp