Chuyển sang hướng khác, không bao lâu sau ba người đã tìm thấy khoảng sân nhỏ bị dán giấy vàng được bao quanh bởi những sợi dây thừng.
Ngô Quảng Phong trực tiếp đạp văng cánh cửa đang được đóng chặt, còn chưa tiến vào trong đã nhìn thấy mấy người trẻ tuổi của Hiệp hội Huyền Học bọn họ đang nằm trên mặt đất với ánh mắt đờ đẫn mà trên mặt còn mang theo nét mặt đau đớn. Trên vai bọn họ bị ghim một cái châm màu đỏ, trên cái châm có một sợi dây đỏ cực kỳ mảnh và tất cả đều kéo dài đến tận giữa sân.
Một người mập mạp mặc đạo bào màu xanh ngồi dưới cái lều ở giữa sân, tay đang loay hoay vẽ những hoa văn màu đỏ lên cái cờ nhỏ màu vàng. Ngoài ra còn có mấy người trẻ tuổi cũng mặc đạo bào màu xanh giống vậy đang chuyển đồ ra ngoài.
Ngô Quảng Phong thấy thế hô to: “Mấy người đang làm gì đấy? Dừng tay lại!”
Đạo sĩ mập mạp kia chỉ ngẩng đầu lên liếc mắt một cái, vẫn đang loay hoay với lá cờ trong tay không thèm để ý đến sự xuất hiện của Ngô Quảng Phong.
Có người đi ngang qua, người đó dùng ánh mắt cực kỳ khinh thường quan sát Kỳ Vũ Thu, cuối cùng giễu cợt, nói: “Trong Hiệp hội này không có ai có năng lực hả, sao cứ dẫn theo mấy kẻ phế vật đến vậy, tuổi tác hai người này có lớn hơn tôi không? Cho nên chuyện của ông cụ Kim vẫn nên để Tam Dương Quan của chúng tôi xử lý an toàn hơn, nếu không bị mấy người đưa đi mất thì sẽ thật sự xảy ra chuyện ở trung tâm thành phố Bắc Kinh đấy, lúc đó thì rắc rối to rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT