Bà cụ thật sự rất hiểu tính nết của con cháu mình. Tuy nhiên tốt xấu gì cũng là máu mủ ruột già, bà cụ mắng xong vẫn cầu xin Kỳ Vũ Thu: “Đại sư, cậu là người có năng lực, hai cái đứa không có tiền đồ này mặc dù tâm trí không kiên định, bị người ta thừa nước đục thả câu nhưng bản chất của chúng không hề xấu. Xin cậu hãy giúp cho, cứu bọn chúng lần này đi!”.
Kỳ Vũ Thu cười nói: “Bà yên tâm, cháu là người trong nghề mà”.
“Nhưng có một vấn đề là bây giờ cho dù cháu có giúp cho họ tỉnh táo lại thì lần sau gặp được cô gái kia, họ vẫn sẽ bị mê hoặc như thường. Vì vậy suy cho cùng vẫn phải giải quyết từ chỗ cô gái kia mới được”.
Cô gái tên Hân Hân này khá giống Tiểu Khả mà cậu và Mẫn Dục gặp lúc đi ăn cơm. Cậu vốn tưởng rằng Tiểu Khả chỉ là trường hợp cá biệt mà thôi, nhưng có vẻ như trong thành phố này có không biết bao nhiêu cô gái đang dùng loại tà thuật này. Cậu nhìn Lâm Khải Tín, nói: “Anh có thể hẹn cô ta tới nhà không? Tôi cần gặp cô ta trực tiếp một lần”.
Lâm Khải Tín nhớ lại dáng vẻ chật vật của mình lúc nãy lập tức cảm thấy thấp tha thấp thỏm, cậu ta vuốt lá bùa trên ngực rồi chột dạ nói: “Nhưng tôi mà gặp cô ấy là sẽ phát điên, mùa này có thể giúp tôi tỉnh táo không?”.
Kỳ Vũ Thu vỗ vai cậu ta, nói: “Anh ráng một chút, chờ xử lý xong chuyện này là anh có thể giữ được tỉnh táo rồi”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT