Lâm Thành và Lâm Khải Tín ngoan ngoãn ngồi cúi đầu. Trên bàn trà trước ghế sô pha, một bà cụ đang nhìn chằm chằm bọn họ bằng ánh mắt chỉ tiếc sắt không thành thép. Bởi vì hồn ma không có nước miếng thôi, chứ không chắc chắn hai con người này sẽ bị nước miếng của bà cụ văng đầy mặt.
Bà cụ này là người mẹ đã qua đời vào hai năm trước của Lâm Thành, được sự nhắc nhở của bà cụ, hai cha con họ mới biết được, hiện tại cả hai đang cùng theo đuổi một người! 
“Mày nói thử xem đầu óc của hai đứa mày là đầu óc bã đậu sao? Bị một con oắt lừa xoay mòng mòng, chẳng thà đánh hai đứa bây chết quách đi để tao đỡ bị mấy người chị em già cười chê. Cái mặt già này chẳng biết để vào đâu nữa!”. 
“Hai đứa vô dụng, chút chiêu trò này mà cũng không nhìn ra. Không đánh chết chúng bây thì tao không thể nào nguôi giận được!”. 
Lâm Thành hoàn toàn không dám phản bác, lí nhí nói: “Mẹ, mẹ bớt giận ạ, còn không phải mỗi ngày con đều bận rộn kiếm tiền sao, không có thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ nhiều nên mới nhất thời sơ suất”. 
Nhắc tới kiếm tiền, bà cụ lại càng giận hơn: “Mày nhất thời sơ sẩy à, tao thấy mày có mắt mà như mù thì có! Còn chưa đâu vào đâu đã vội vàng đưa tiền cho con hồ ly tinh kia. Thêm thằng này nữa, hai đứa chúng bây tính thử coi đã cho con nhỏ đó bao nhiêu tiền rồi?”. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play