Hân Hân tỏ ra xấu hổ, nhưng trong nét xấu hổ đó lại mang theo một chút tủi thân, khiến Lâm Khải Tín đã hoàn toàn chết mê chết mệt Hân Hân đau lòng thôi rồi, là cậu ta và những người này lừa dối Hân Hân. Một cô gái đáng yêu như vậy sao có thể như lời họ nói, dùng tà thuật mê hoặc cậu ta và ba chứ?
Cậu ta nhìn Hân Hân với vẻ đầy áy náy, nói: “Không có, em không có quấy rầy gì ai hết, hai người này cũng chẳng phải là khách của nhà anh, hôm nay Hân Hân mới là người khách duy nhất”. 
Lúc này Hân Hân mới cười tươi, Lâm Khải Tín chỉ cảm thấy cô gái trước mặt cười thật xinh đẹp, cứ như có một mũi tên bắn thẳng vào tim cậu ta, cậu ta vô thức nói tiếp: “Thật ra, cậu này là… A!”.
Một cú đập vô hình làm Lâm Khải Tín ôm đầu theo bản năng rồi ngồi thụp xuống đất, đầu óc cũng tỉnh táo hơn. Cậu ta ấm ức hết nhìn ba rồi lại nhìn bà nội, bây giờ cậu ấy không kiểm soát được bản thân mình chứ bộ, sao có thể đánh mạnh tay như vậy?
“Ui, anh Lâm sao thế?” - Hân Hân hơi cúi đầu, trong mắt tràn ngập lo lắng. 
Lâm Khải Tín đứng dậy, lúng túng nói: “Không… không sao”. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play