Bọn họ tuy rằng là anh em, nhưng thật ra quan hệ có chút gượng gạo, thường ngày qua lại không mấy thân thiết. Tử Khiểm chẳng còn cách nào, Chu Toán lại có ý né tránh. Tối nay anh chủ động đề nghị đưa về, Tử Khiểm sau khi kinh ngạc, trên mặt liền có vài phần cảm kích, đang muốn nói vài câu, lại bị Chu Toán cướp lời.
"Tôi chỉ đang nể mặt Tiểu Thiện thôi. Nếu anh xảy ra chuyện sau khi uống rượu, cô ấy chẳng biết sẽ oán trách tôi thế nào đâu."
Chu Toán nói xong tự mình thắt dây an toàn, ngẩng đầu nhìn Tử Khiểm đang đánh giá mình, nhún vai bảo: "Ồ, ... Xin lỗi, tôi quên mất hai người vẫn chưa có ý định công khai. Coi như tôi chưa nói gì đi."
"Người một nhà cả cần gì khách sáo như thế." Tử Khiểm ôn hòa nói, "Sớm muộn gì mọi người cũng sẽ biết cả thôi."
Lúc anh ta lên xe đã chú ý đến chiếc vali đang đặt ở hàng ghế ngồi phía sau, rất quen mắt.
Chu Toán thuận theo ánh mắt của Tử Khiểm nhìn về phía sau, hồ hởi đáp: "Đúng rồi, bánh gạo đỏ của anh vẫn còn trên xe tôi, có cần mang về luôn không?"
…
Kỳ Thiện đang cúi đầu chuyên tâm chiến đấu với món tráng miệng sau bữa ăn, phía trước ly sứ trắng đựng bánh pudding phủ bơ bỗng nhiên có thêm một tấm thẻ ngân hàng và bàn tay đưa tới của Tử Khiểm.
Có ý gì đây? Kỳ Thiện cảm thấy hoang mang. Tuy rằng hiện giờ quan hệ của cô và Tử Khiểm đã có sự thay đổi so với trước kia, nhưng vẫn chưa đến mức thích hợp để bảo quản tài sản cá nhân của anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT