Kỳ Thiện cười thầm mẹ mình cũng quá cẩn thận đi, tuy rằng hôm qua sau khi cô về nhà quả thật có chút không vui, bị bố mẹ về muộn bắt gặp, nhưng cô cũng chẳng phải là con nít, cô mới không thèm để tên khốn kiếp kia ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.
Hôm nay cô vừa tan làm liền đi cùng Tử Khiểm, thì ra yêu đương cũng có chút mệt mỏi thế này. Kỳ Thiện nói chuyện với bố mẹ chưa đến mười phút thì định lên lầu tắm rửa. Vừa vào phòng, cô nhìn thấy va li hành lý trước cửa phòng thay đồ.
Hôm nay Chu Toán đã đến đây? Đèn trong phòng cô vẫn còn sáng.
Cô thả cánh tay đang định kéo vạt áo từ trong váy xuống, liền trông thấy một bóng người to lớn đang nằm ngửa trên chiếc ghế quý phi trong phòng cô.
Thời gian trên điện thoại hiển thị 9 giờ 15 phút. Không phải đêm khuya, nhưng tuyệt đối chẳng phải là thời gian thích hợp để ghé thăm.
"Cậu làm gì ở đây?" Kỳ Thiện không muốn chấp nhặt với anh, nhưng ngữ khí không mấy tốt đẹp .
Chu Toán vẫn nhắm mắt, anh ở địa bàn của cô ngủ thoải mái thế sao. Kỳ Thiện bước vài bước đến rút tai nghe trên tai anh xuống, "Tỉnh dậy. Tôi hỏi cậu đấy, tại sao cậu lại ở đây?"
"Về rồi à? Muộn thế!" Lần này cuối cùng anh cũng mở mắt, nhìn thấy Kỳ Thiện, cũng chẳng vội vàng đứng dậy, mà dùng một tay kê dưới đầu, nhíu mày, có ý trách móc.
Kỳ Thiện không nói nổi với anh nữa, chạy "bình bịch" xuống lầu, vừa vào phòng khách liền oán trách nói: "Mẹ, Chu Toán đến sao không nói với con một tiếng, còn để cậu ta vào phòng con. Mẹ đã quên tụi con bao nhiêu tuổi rồi hả?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT