Kỳ Thiện khó hiểu, nhìn về phía bàn trang điểm. Nếu anh không nhắc nhở, thì cô sẽ không phát hiện ở đó có thêm một chiếc hộp sẫm màu.
Chu Toán nói: "Bố tôi nghe nói tôi mượn tiền của cậu tức đến nỗi sắp chết rồi, bắt tôi lập tức trả tiền cho cậu, nếu không phải viết giấy nợ đàng hoàng."
"Không cần." Kỳ Thiện có chút khó xử, cô không ngờ Tử Khiểm và chú A Tú đều nhạy cảm với chuyện mượn tiền của cô như thế, cô thấy chuyện này chỉ là chuyện cỏn con. Chuyện tiền nong của cô và Chu Toán trước giờ đều tùy tiện quen rồi, không ít lần anh mượn tiền của cô đi dùng gấp, mượn rồi lại trả. Mà mấy thứ đồ chơi kia của cô cũng tốn kém vô cùng, Chu Toán cho cô không ít, cho dù là đắt hay rẻ đều chưa từng nhắc đến tiền bạc với cô. Chuyện tiền bạc này làm sao có thể tính toán rõ ràng đây.
"Giấy nợ là cái gì? Tôi cũng chẳng định viết." Chu Toán cà lơ phất phơ đáp, "Chiếc đồng hồ này vẫn đáng chút tiền, cứ để ở chỗ cậu đi. Sau này nếu tôi không trả nổi, thì cậu có thể bán nó đi, không lỗ đâu!"
Chu Toán nói như thế, Kỳ Thiện liền biết thứ đựng trong chiếc hộp kia chính là chiếc đồng hồ xuân cung tam vấn Blancpain. Nếu nói bảo vật yêu thích của tên Chu Toán này là gì, thì chiếc đồng hồ kia chính là một trong số đó. Sau khi dì Gia Nam mất, Chu Toán kế thừa một số tiền lớn từ bà. Tro cốt dì Gia Nam còn chưa lạnh, anh đã làm chuyện bất hiếu đầu tiên chính là đi đặt một chiếc đồng hồ. Sau khi Kỳ Thiện biết anh vì thứ "quái lạ" này mà tiêu xài số tiền đó, suýt chút nữa định giúp dì Gia Nam đã khuất thay trời hành đạo.
Chuyện này cũng triệt để khiến Chu Toán trở thành tên điên khùng trong lòng Kỳ Thiện, từ đó trở đi cho dù anh có làm bao nhiêu chuyện hoang đường kỳ dị, Kỳ Thiện chỉ trợn mắt một cái, rồi cũng chẳng thấy có gì kỳ lạ nữa.
Lại nói, Kỳ Thiện cũng từng có lòng hiếu kỳ đối với chiếc đồng hồ này. Sau khi đặt làm một năm, chiếc đồng hồ nghe nói là "độc nhất vô nhị" này đã đến tay Chu Toán, Kỳ Thiện đặc biệt quan sát một lần. Đó là đồ vật kết hợp giữa sự thần kỳ và bệnh thần kinh, phía trước rõ ràng là mặt đồng hồ màu trắng men tinh xảo thuần túy, mang đầy hơi thở tiết chế tao nhã; Mặt trái của đồng hồ là hình ảnh nam nữ trần trụi làm bằng vàng thật. Chu Toán cố ý chọn đúng thời gian đưa cho cô xem, Kỳ Thiện chỉ nghe được ba tiếng giống như tiếng chuông lanh lảnh báo giờ ở giáo đường, tiếp đó đôi nam nữ phía sau mặt đồng liền bắt đầu tiết tấu cơ thể giao hòa, xuân sắc nhộn nhạo, sống động như thật, chỉ là vào lúc bấy giờ cô vẫn là thiếu nữ đậu khấu mặt đỏ tim đập, trước mặt Chu Toán không dám mở mắt nhìn thêm lần nào nữa.
Chu Toán chẳng mấy bận tâm đến vấn đề tiền bạc, duy nhất vẫn luôn mang theo chiếc đồng hồ này bên mình nhiều năm, bây giờ thế mà nỡ "thế chấp" cho cô.
"Không phải cho cậu đâu, chỉ để tạm ở chỗ cậu một thời gian thôi." Chu Toán liếc xéo cô, "Nếu cậu buồn chán, dùng để giải khuây cũng được."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play