Lục Triều Triều còn chưa kịp leo lên xe ngựa thì Ngọc Châu đã dắt tay mẫu thân bước tới.
“Công chúa, lần này từ biệt không biết bao giờ mới có thể gặp lại. Ngọc Châu nhất định sẽ ngày ngày cầu nguyện, mong công chúa luôn bình an, thuận lợi, vui vẻ vô ưu.” Ngọc Châu quỳ xuống dưới chân Lục Triều Triều, thành tâm dập đầu ba lần.
Ngọc Châu hiểu rõ, công chúa đã làm điều đại nghĩa, không chỉ giúp mình mà còn giúp hàng vạn hàng nghìn nữ tử không thể tự quyết định số phận của mình.
Và không ai biết rằng, từ đó trở đi, Ngọc Châu đã trở thành một người luôn ủng hộ Lục Triều Triều với lòng trung thành tuyệt đối.
Đến chết, cô bé vẫn luôn nhớ về công chúa của mình.
“Ngọc Châu nhất định sẽ không phụ lòng mong mỏi của công chúa.” Đôi mắt cô bé sáng lấp lánh, như chứa đựng cả bầu trời sao.
Lục Triều Triều mím môi, khóe miệng khẽ cong lên thành một nụ cười nhạt: “Ta sẽ chờ ngươi ở kinh thành.” Vào kinh, có nghĩa là học thành tài, có nghĩa là sẽ đạp lên những kẻ tự mãn và kiêu căng, vượt qua kỳ thi và bước vào quan trường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play