Lục Triều Triều nhìn cô bé, trong mắt hiện lên chút đau lòng.
Nàng lại nhìn xuống bụng mình, tròn trĩnh phồng lên, bất giác cảm thấy hơi xấu hổ, liền lén lút hóp hóp bụng lại.
Hốc mắt Ngọc Châu nóng lên, nhưng cô bé lại không hề thấy sự chế giễu hay khinh thường nào trong ánh mắt của công chúa, ngược lại, công chúa còn sợ làm cô bé tổn thương nên lén lút hóp bụng vào.
Cô bé khúc khích cười, mạnh dạn nắm lấy tay nhỏ của công chúa.
“Công chúa, Ngọc Châu không buồn đâu. Gặp được công chúa là phúc lớn nhất của Ngọc Châu rồi.” Cô bé thật sự rất may mắn vì đã gặp được công chúa.
Lục Triều Triều nắm chặt tay cô bé, gật đầu đồng tình.
Sau khi hai người dùng xong bữa sáng, bên ngoài có người thông báo: “Chu Huyện lệnh cầu kiến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play