“Đang yên đang lành, sao cứ phải chọc vào nàng ấy làm gì?”
“Chọc không lại mà vẫn còn cố chọc, lại bị đánh nữa rồi đúng không? Ngài có còn nhớ những gì Dung tướng quân đã dạy không?” Ngọc Thư thở dài một tiếng.
Thấy cậu miệng thì nhận sai, nhưng ánh mắt vẫn còn lộ vẻ không phục.
Nàng liền biết rằng, cậu nhóc rồi lại phải chịu trận nữa thôi.
Đêm đến.
Trong ngôi miếu hoang, lửa trại tí tách cháy, bên trên là nồi nước đang sôi sùng sục.
Truy Phong với cái đầu tóc đỏ đứng canh ngoài cửa, chán nản dựa vào khung cửa, miệng ngậm một cọng cỏ đuôi chó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play