Khấu Tâm

Chương 5:


1 tháng

trướctiếp

Cuộc sống của người bình thường luôn bộn bề như vậy.

Tôi sẽ chỉ ngẫu nhiên nhớ đến Chu Xuyên Bách trong khoảnh khắc nào đó.

Tuần thứ hai sau khi về công ty, tôi lên hotserch.

Mọi người nói tôi chủ động đổi vai với cô bé sợ hãi, trở thành con tin của kẻ bắt cóc, dám làm việc nghĩa.

Ai ngờ qua một đêm hướng dư luận chợt đổi.

“Không thể hiểu được, tôi không thấy dám làm việc nghĩa mà chỉ thấy cô này không lượng sức mình thôi.”

“Diễn kịch thôi, diễn còn lộ vậy nữa, còn nói là trên đường tan làm làm việc nghĩa, tan làm gì chứ?”

“Người nào đi làm mà mặc áo ống có dây?”

“Người bị đánh gục cũng rất đáng thương, đến tuổi còn chưa cưới được vợ, bị ép đến điên.”

Chủ đề này được bàn luận sôi nổi.

Có bên truyền thông liên lạc với tôi, nói muốn làm bảng tin.

Tôi vốn định từ chối nhưng nghe họ nói có mời nhân viên chính phủ đến, họ đã thảo luận xong, sẽ giúp tôi làm sáng tỏ lời đồn vô căn cứ này.

Sau khi đồng ý tôi mới biết nhân viên chính phủ cùng tôi lên bảng tin là ai.

Chính là người ngày đó nổ súng bắn chết tên bắt cóc, Chu Xuyên Bách.

Ngày lên bảng tin, tôi ngồi trước ống kính.

Phóng viên nam ngồi đối diện hỏi: “Cô Thẩm, lúc cô chủ động đối thoại với kẻ bắt cóc và đưa ra ý định trao đổi con tin, cô đã nghĩ gì?”

Tôi nói: “Tôi không nghĩ gì, cô bé kia khóc rất thảm thiết nên muốn cho bé nhanh về nhà.”

“Nói như vậy là vì tiếng khóc của cô bé mới khiến cô đồng cảm phải không?”

Tôi nhíu mi, không hiểu sao lại thấy câu hỏi này có ý mỉa mai.

Chu Xuyên Bách ngồi kế lên tiếng, giọng điệu nghiêm túc, lạnh lùng: “Cảnh sát chúng tôi không ủng hộ mọi người dấn thân vào nơi nguy hiểm, nhưng hành vi dám làm việc nghĩa của cô Thẩm Mộng Hòa vô cùng đáng khen.”

Nam phóng viên không tỏ ý kiến, chỉ gật đầu cho có lệ rồi lại nhìn giấy nhớ trong tay.

Khi ngẩng đầu lên lại, trong mắt anh ta lóe lên chút phấn khích: “Tội phạm bị hạ gục kia có tiền án quấy rối tình dục phái nữ. Tôi xem ảnh ở hiện trường thấy tay hắn ta đặt trên bụng nhỏ của cô, xin hỏi lúc đó cô có cảm giác gì?”

Tôi lạnh mặt: “Vấn đề này vô cùng tế nhị, hiện tại tôi hoài nghi đạo đức phóng viên chuyên nghiệp ——”

Anh ngoảnh mặt làm ngơ.

“Theo tôi được biết, lúc cô còn rất nhỏ đã từng bị cha dượng xâm hại.”

Não của tôi ong ong.

TôiTôi nhìn sang Chu Xuyên Bách theo bản năng.

Bí mật tôi khó mở miệng nhất.

Chỉ có anh biết.

Tôi chỉ nói với anh.

Microphone đưa đến mặt tôi, mang theo ý xúc phạm cực kì: “Là tiếng khóc đó làm cô nhớ đến mình trước kia sao?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp