Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về

Chương 36: Trông rất giống (3)


1 tháng

trướctiếp

Trì Hy Văn thật sự đã rất mệt, đi thang máy xuống thôi cũng mất sức rồi, anh ấy ngáp liền mấy cái.

Đoàn Tri Diễn nhìn anh ấy: “Cậu về nhà à?”

Trì Hy Văn lắc đầu: “Mình phải đến công ty xử lý chút chuyện, công ty còn rất nhiều chuyện, phải xử lý một chuyến.”

“Bộ dạng này của cậu, còn có thể lái xe được à?” Đoàn Tri Diễn cau mày.

Trì Hi Văn vốn muốn nói mình có thể lái được, dừng một chút cũng không thể cố làm ra vẻ được, nói với anh: “Vậy cậu cho mình mượn tài xế đi.”

Đoàn Tri Diễn gật một cái, nói rằng anh sẽ để tài xế đến.

Trên đường trở về là Hà Du lái xe.

Hà Du thấy từ nãy đến giờ Đoàn Tri Diễn vẫn luôn nhíu mày, anh ấy nói: “Hay tôi đẩy mấy thông báo gần đây của cậu đi, cậu cứ ở bên cạnh bà nội Trì nhé?” Đoàn Tri Diễn suy nghĩ một chút, đáp một tiếng.

Hà Du gật đầu: “Lát nữa tôi sẽ gọi điện cho mấy nhãn hàng.”

Trong xe trở nên yên tĩnh.

Hà Du nghĩ đến dặn dò của bác sĩ tâm lý, chủ động nói chuyện phiếm với Đoàn Tri Diễn: “Đúng rồi, vừa nãy người mà chúng ta gặp ở hành lang là mẹ của tổng giám đốc Trì phải không?”

“Ừ.” Đoàn Tri Diễn đáp một tiếng.

Hà Du có chút cảm thán: “Dì trẻ tuổi thật, còn đẹp nữa, trông hơi quen quen.”

Nghe đến đây, Đoàn Tri Diễn mới ngẩng đầu lên, cảm thấy hơi hứng thú: “Anh gặp dì Đàm rồi à?”

Hà Du lắc đầu: “Chắc không có đâu, tôi cảm thấy dáng vẻ bà ấy giống như người tôi đã gặp. Nhưng lại không nhớ là ai.”

Đoàn Tri Diễn gật đầu một cái, lại nói: “Tôi đã rất lâu không gặp dì Đàm rồi.”

Không chỉ có anh, từ khi Đàm Dao và Trì Lăng ly hôn, ngay cả số lần Trì Hy Văn gặp Đàm Dao cũng rất ít.

Tết năm trước, Đoàn Tri Diễn vốn định đến thăm Đàm Dao một chút, nhưng khoảng thời gian đó Đàm Dao lại đóng cửa không tiếp khách, không gặp ai cả.

Tính thời gian một chút, cũng gần một năm Đoàn Tri Diễn không gặp Đàm Dao rồi.

Nếu không phải do bà nội Trì đột nhiên xảy ra chuyện, chắc anh phải chờ đến tết năm nay mới có thể gặp bà.

Nghĩ đến khoảng thời gian này, ngón tay Đoàn Tri Diễn lướt Weibo một chút, bỗng nhiên một bức ảnh với gương mặt quen thuộc xuất hiện trên điện thoại di động.

Đoàn Tri Diễn rũ mắt, nhìn tài khoản Weibo, đây là blogger nổi tiếng trên Weibo, nội dung là bức hình Diệp Khê Niên và vị hôn phu hẹn hò bị chụp trộm.

Anh vội vàng nhấn vào, Đoàn Tri Diễn mở ra bức hình chụp Diệp Khê Niên và Hạ Hoài Minh.

Anh cau mày, chẳng biết tại sao, rõ ràng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Hạ Hoài Minh, nhưng anh không hề có chút cảm tình gì với người đàn ông này.

Xe đến giao lộ, Hà Du dừng xe lại, thấy Đoàn Tri Diễn nhìn chằm chằm điện thoại hồi lâu, anh ấy cũng không nhịn được mà liếc nhìn.

Vừa nhìn, Hà Du đã sửng sốt tại chỗ.

“Tôi nhớ ra rồi!” Đột nhiên Hà Du nói.

Đoàn Tri Diễn buồn bực nhìn anh ấy.

Hà Du vỗ đùi mình một cái, kích động nói: “Tôi nhớ tại sao tôi cảm thấy dì Đàm quen quen rồi! Cậu nhìn kỹ chút đi.”

Hà Du chỉ bức ảnh trong điện thoại di động của Đoàn Tri Diễn: “Có phải dì Đàm nhìn giống Diệp Khê Niên không! Mi mắt này, còn có hai lúm đồng tiền này!”

“Ái chà, tôi đã nói rồi mà, thì ra là giống Diệp Khê Niên, hèn gì tôi lại không nhớ…” Trong lòng Đoàn Tri Diễn chấn động, anh ngạc nhiên nhìn Hà Du, lại nhanh chóng cúi đầu, mở hình Diệp Khê Niên ra. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Diệp Khê Niên ở trong hình, với đôi mắt hoa đào mang theo ý cười, miệng khẽ nhếch, vừa hay lộ ra hai lúm đồng tiền.

Giống.

Quá giống!

Hèn gì lúc anh quay chương trình lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Khê Ninh, cũng cảm thấy như đã gặp ở đâu rồi.

Trong lòng Đoàn Tri Diễn bỗng nhiên có suy đoán đầy táo bạo.

Anh khẽ hỏi Hà Du ở bên cạnh: “Anh nghĩ trên thế giới này, sẽ có hai người không hề có quan hệ huyết thống, nhưng lại giống nhau không?”

Hà Du nghe anh hỏi thế thì sửng sốt, ngay cả đèn đỏ chuyển sang xanh cũng không để ý đến, tiếng còi ở sau lưng không ngừng vang lên mới lên mới giật mình tỉnh táo lại.

Hà Du vội vàng đạp cần ga, trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ, vừa nhìn đường vừa nói: “Ý cậu là…”

“Đến công ty.” Tim của Đoàn Tri Diễn bắt đầu đập loạn.

Chẳng biết tại sao, Đoàn Tri Diễn bỗng nhiên cảm thấy…

Lần này tuyệt đối không sai được.

Lúc Đoàn Tri Diễn chạy đến công ty, nghe trợ lý nói mới biết Trì Hy Văn vừa vào phòng họp.

"Cậu ấy phải họp bao lâu nữa?" Đoàn Tri Diễn hơi nhíu mày, hỏi trợ lý bên cạnh.

Trợ lý nhìn đồng hồ, ước tính một chút: "Chắc là khoảng nửa tiếng nữa."

Đoàn Tri Diễn khẽ gật đầu, hít một hơi thật sâu đè nén trái tim đang đập điên cuồng trong lồng ngực mình, nói với trợ lý: "Giúp tôi nói với cậu ấy là tôi tìm cậu ấy có việc gấp, bảo cậu ấy đến văn phòng sau cuộc họp."

Trợ lý trả lời: "Được."

Đoàn Tri Diễn ngồi trên ghế sô pha trong văn phòng gần bốn mươi phút, cửa văn phòng mới được đẩy ra từ bên ngoài.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp