Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về

Chương 1: Cuộc đời mới (1)


3 tuần

trướctiếp

"Ầm!"

Sau tiếng nổ qua đi là cảm giác da thịt bị xé rách do bị ma sát với mặt đất. Ngay sau đó, cậu lại cảm nhận được cơ thể bị cái gì đó nặng vô cùng chèn ép đến nỗi không thể thở nổi. Vào lúc này, Diệp Khê Niên tin chắc rằng mình đã chết rồi.

Tới khi tất cả dừng lại, cảm giác đau đớn khôn kể lại ùn ùn kéo tới. Âm thanh ồn ào bên tai dần dần biến mất, chỉ còn lại hình ảnh dòng máu đỏ chảy xuôi xuống nhắc nhở rằng cậu vẫn chưa chết, nhưng cũng sắp rồi.

Cuối cùng, một giây trước khi bóng tối bao phủ đôi mắt của Diệp Khê Niên, một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên: "Hạ Hoài Minh nói chỉ có người chết mới có thể giữ được bí mật, Diệp Khê Niên, cậu đừng trách mình, chúng ta chính là bạn thân nhất của nhau..." - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Máu tươi tràn vào lỗ tai Diệp Khê Niên khiến thính giác của cậu cũng trở nên kém đi. Cậu cố gắng há miệng muốn hít thở, nhưng vô ích.

Diệp Khê Niên cố mở to hai mắt, cuối cùng cậu cũng thấy được biểu cảm vặn vẹo, điên cuồng của Tống Cảnh: "Diệp Khê Niên, đừng trách mình, muốn trách thì phải trách cậu, nếu hôm đó cậu không vào thư phòng của Hạ Hoài Minh thì cũng sẽ không..."

Sẽ không cái gì?

Khóe mắt Diệp Khê Niên chảy xuống một giọt huyết lệ.

Bạn thân nhất vụng trộm với vị hôn phu của cậu ở sau lưng… Cuối cùng cậu ta lại nghe lời vị hôn phu lái xe đâm chết cậu. Bây giờ còn luôn miệng nói rằng đừng trách cậu ta...

Diệp Khê Niên muốn bật cười mỉa mai, tiếc rằng bây giờ đến sức để nhếch môi cậu cũng không có, cảm giác khô khốc vì mất máu khiến cậu muốn liếm khóe môi nứt nẻ.

Diệp Khê Niên nghĩ bụng, nếu trước khi đi được uống một ly nước thì tốt biết mấy?

Rốt cuộc một chút ý thức cuối cùng kia cũng biến mất, Diệp Khê Niên chìm vào thế giới tối đen.

. . . . . .

"Diệp Khê Niên."

"Diệp Khê Niên!"

Một bàn tay vỗ mạnh bả vai của Diệp Khê Niên từ phía sau, Diệp Khê Niên hoảng hốt, kinh hãi quay đầu lại nhìn người đến.

Bạn cùng phòng trông thấy sắc mặt trắng bệch của Diệp Khê Niên thì thấy kỳ lạ sờ sờ đầu, nói lời xin lỗi: "Mình dọa cậu à? Thi xong rồi, nên mình gọi cậu mấy tiếng mà không thấy cậu phản ứng gì…"

Lúc này, Diệp Khê Niên mới hốt hoảng mà nhận ra mình sống lại rồi. Cảnh tượng kia đã từng xảy ra ở kiếp trước.

"Xin lỗi, vừa nãy tôi mải suy nghĩ chút chuyện." Diệp Khê Niên gượng cười, đứng dậy nói với bạn cùng phòng: "Để cậu đợi lâu rồi, chúng ta đi thôi."

Bạn cùng phòng lo lắng nhìn cậu, không nhịn được quan tâm một câu: "Không sao chứ?"

"Không sao." Diệp Khê Niên cúi đầu xuống, giấu đi cảm xúc trong mắt.

Bạn cùng phòng cũng không hỏi nữa, cất tiếng gọi hai bạn cùng phòng khác rồi cùng nhau đi về hướng ký túc xá.

Đến khi ra khỏi tòa nhà dạy học, cảm nhận ánh nắng mặt trời chiếu lên phần da lộ bên ngoài, lúc này Diệp Khê Niên mới thật sự tin rằng mình đã có một cuộc đời mới.

Cậu đã thật sự được sống lại, trở về năm thứ hai đại học.

Khoảng thời gian này là lúc cậu vừa mới đính hôn với Hạ Hoài Minh, tất cả chỉ vừa mới bắt đầu, cậu vẫn còn cơ hội sửa chữa sai lầm của mình.

Mỗi chuyên ngành của Nam Đại có thời gian thi khác nhau, có ngành đã thi cuối kỳ xong từ lâu, hôm nay nhiều sinh viên lục tục kéo hành lý về nhà.

Diệp Khê Niên đi theo bạn cùng phòng từ giảng đường về đến ký túc xá, ngoại trừ việc nghe thấy tiếng nói chuyện ríu rít của các bạn học, cậu còn nghe tiếng bánh xe lăn trên đường. ( truyện trên app tyt )

Nghe được những âm thanh quen thuộc này khiến Diệp Khê Niên vô cùng an tâm.

"Đúng rồi, Diệp Khê Niên, nghỉ hè năm nay cậu định làm gì?" Người vừa mới hỏi là trưởng phòng ký túc xá của Diệp Khê Niên, tên là Chu Bình.

Diệp Khê Niên chưa kịp lên tiếng thì bạn cùng phòng bên cạnh đã trả lời giúp cậu: "Đương nhiên là tiếp tục quay video rồi! Khê Niên của chúng ta bây giờ nổi tiếng rồi, vừa nãy từ tòa nhà dạy học về đây có bao nhiêu nữ sinh dòm ngó cậu ấy đấy! Mình thấy mấy bạn ấy muốn tiến lên nhưng không dám!"

Nói xong cả phòng lại cùng nhau bật cười.

Chu Bình nghĩ tới cảnh tượng vừa nãy cũng buồn cười: "Tất cả là do Khê Niên có tiền đồ đó! Nổi tiếng rồi cũng không được quên bọn mình!"

Bây giờ Diệp Khê Niên mới nhớ ra thời điểm này cậu cũng coi như có chút danh tiếng.

Ngoại hình Diệp Khê Niên rất đẹp, mắt sâu, hàng mi dài, da trắng môi đỏ, đường nét thanh tú nhưng không hề nữ tính mà lại rất nổi trội, ngũ quan vô cùng hài hòa, chiếc mũi cao cũng khiến gương mặt càng thêm nổi bật hơn.

Sau khi vào đại học, Diệp Khê Niên thường xuyên làm mẫu ảnh, chụp ảnh tạp chí để kiếm tiền sinh hoạt và đóng học phí, ông chủ của tạp chí cũng rất coi trọng cậu nên đã giới thiệu cậu cho Tạ Y.

Tạ Y là người quản lý thuộc công ty Giải trí Vân Tinh, ngay vào lần đầu tiên gặp cậu, Tạ Y đã từng nói rằng Diệp Khê Niên rất thích hợp làm diễn viên.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp