Quả nhiên, đạo diễn Triệu mỉm cười đầy ẩn ý, lúc này mới nói tiếp: “Mọi người phải dựa vào chính mình.” Sau khi sáu người khách mời đi theo nhân viên công tác tới sân làm nhiệm vụ, bọn họ mới biết rốt cuộc câu “dựa vào chính mình” có ý gì.

Trước mặt bọn họ là một cái hồ cá đã được rút bớt nước, trên khoảnh đất có một cái bàn thật dài, bên trên bày đủ các loại rau củ quả và thịt cá.

Nhóm khách mời nếu muốn lấy được những nguyên liệu nấu ăn này, cần phải thông qua việc bắt cá để trao đổi “ngang giá” với ekip sản xuất.

Vì để nhóm khách mời hiểu rõ luật, tổ chương trình còn chu đáo viết một danh sách, bên trên viết số lượng cá tương ứng cho mỗi loại nguyên liệu nấu ăn.

Quý Tịch cầm lấy danh sách, xem xong thì vẻ mặt anh ta lại sụp đổ: “Một cân gạo cần hai mươi con cá?” Nghiêm Tĩnh cũng nhịn không được nói: “Đạo diễn, đây thật sự là chương trình thực tế về du lịch sao?”

Đạo diễn Triệu nghiêm túc gật đầu: “Đương nhiên rồi!”

Khóe miệng mọi người nhịn không được bĩu xuống.

Bọn họ đúng là lên phải thuyền giặc rồi!

Không còn cách nào khác, để đổi được nguyên liệu nấu ăn, bọn họ vẫn phải làm nhiệm vụ.

Bọn họ cầm lưới đánh cá ekip sản xuất đưa cho, cởi giày, sáu người khách mời nhanh chóng xuống nước, bắt đầu bắt cá

Lúc này, fan hâm mộ đang xem livestream đều choáng váng:

[Thật sự phải đi bắt cá à?]

[Ha ha ha, ha ha ha ha, ha ha ha ha…. Tôi không ngờ được đấy!]

[Tổ chương trình thiệt là tệ nha!!!]

[Lúc nãy ống kính lướt ngang qua tôi đã nhìn thấy rõ, muốn đổi một cân gà cần phải có mười con cá, tâm địa ekip sản xuất thật độc ác!]

[Ha ha ha, có điều nhóm khách mời dựa vào sức lao động của mình để đổi nguyên liệu nấu ăn vẫn rất vui.]

[Bây giờ mặt trời lên cao nắng gắt, hy vọng mọi người chống nắng thật tốt! Đừng để bị say nắng!]

[Nói thật lòng thì ảnh đế Đoàn đẹp trai quá!]

[Người đội cái nón màu tím là Diệp Khê Niên sao? Cậu ấy đẹp trai thật đó!] ( truyện đăng trên app TᎽT )

Nước trong hồ đã được rút đi một nửa, thậm chí ngay cả chỗ nước cạn cũng có thể nhìn thấy những con cá thong thả dạo chơi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Vì giúp nhóm khách mời có thể thuận lợi hơn trong việc bắt cá, ekip chương trình cũng cố ý mời người tới hướng dẫn bọn họ. Đồng thời, người chỉ đạo ở bên ngoài bắt được cá thì cũng tính vào số lượng cá của bọn họ.

Sau mấy lần đụng tường bắt hụt, rốt cuộc nhóm khách mời cũng nắm giữ được bí quyết, tốc độ bắt cá tăng nhanh hơn nhiều.

Đặc biệt là Tưởng Âm, cô ấy ra tay nhanh chóng và chuẩn xác, chỉ cần một vợt xuống là bắt trúng một con cá.

Fan hâm mộ xem livestream cười điên luôn:

[Sao Tưởng Âm trông hung dữ như thế chứ! Tới cá nhìn thấy cũng sợ hãi!]

[Tay bắt cá trẻ cừ khôi – Tưởng Âm.]

[Tưởng Âm bắt được nhiều nhất phải không nhỉ?]

[Không! Còn có anh Diễn nữa!]

[Mẹ ơi, sao anh Diễn cũng quen với việc này thế?]

[Có vẻ người bình luận trước không phải fan hâm mộ của anh Diễn. Chỉ cần là fan hâm mộ của anh Diễn thì đều biết, trước kia vì bộ phim điện ảnh anh ấy đã học được thuật tay không bắt cá.]

[Tất cả mọi người đều bắt quen tay, chỉ ngoại trừ một người.]

[Ai vậy?]

[Là Khê Niên đấy! Mọi người không thấy à? Cậu ấy vừa mới vào chỗ bùn đã bị vây trong đó mười phút, kết quả lúc bắt được con cá thứ nhất thì ngã tới nỗi cả người đầy bùn!]

Lúc này vẻ mặt Diệp Khê Niên vô cùng khó xử.

Xuống ao cá bắt cá xem như lần đầu tiên trong đời đối với Diệp Khê Niên. Cậu cảm thấy chân đeo ủng đi mưa giẫm vào trong bùn có cảm giác rất mới lạ, thế là lại vô thức bước thêm hai bước.

Thế là hay rồi, cậu cứ thế giẫm vào một vũng bùn, chân phải cố gắng thế nào cũng không rút ra được.

Tới khi Diệp Khê Niên đào được chân mình ra, lại bởi vì dùng sức quá nhiều mà “bịch” một tiếng ngã vào trong vũng bùn.

Tới khi Diệp Khê Niên lần nữa đứng lên thì cậu đã biến thành một cái tượng đất.

Quý Tịch đứng gần Diệp Khê Niên nhất vốn muốn tới giúp đỡ, nhưng khi anh ta nhìn gương mặt toàn bùn là bùn của cậu xong thì thật sự nhịn không được nữa, ngồi xổm người xuống cười ha hả.

Fan hâm mộ đang xem livestream cũng cười điên luôn:

[Cứu mạng! Diệp Khê Niên buồn cười quá đi mất!]

[Ha ha ha, ha ha ha ha, tôi có thể nhìn thấy vẻ mờ mịt và luống cuống trên mặt Diệp Khê Niên!]

[Ha ha ha, ha ha ha ha, thảm quá đi mất!]

[Ha ha ha, ha ha ha ha, có điều Diệp Khê Niên thật sự rất đẹp trai! Cả gương mặt toàn là bùn nhưng vẫn đẹp trai!]

Những người khác quay lại nhìn thấy vẻ mặt Diệp Khê Niên lúc này cũng cười theo.

Khóe miệng Đoàn Tri Diễn cũng hơi cong lên.

[Ôi nam thần cười kìa!]

[Dễ thương chết mất, nụ cười lúc nãy đẹp quá đi!]

[Cười chết mất, Diệp Khê Niên xui xẻo lắm rồi!]

Diệp Khê Niên học nghề không thành, ánh mắt của ekip sản xuất nhìn cậu cũng có chút cảm thông. Thậm chí, đạo diễn Triệu còn nói cậu có thể về đổi một bộ quần áo khác rồi lại ra nhưng bị Diệp Khê Niên từ chối.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play