Diệp Khê Niên dùng nước rửa sạch bùn đất trên mặt rồi nói: “Tôi sợ sau khi thay quần áo xong quay lại vẫn bị ngã như thế.”

[Cứu mạng!]

[Cậu ấy buồn cười vãi lúa ấy!]

[Ha ha ha, ha ha ha.]

[Chàng trai này thật thà ghê!]

Mọi người vất vả làm việc tới trưa, dưới sự phát huy siêu việt của Đoàn Tri Diễn và Tưởng Âm, cuối cùng sáu khách mời cũng đổi được đầy đủ nguyên liệu để nấu ăn cả ngày.

Sau khi mọi người cầm nguyên liệu nấu ăn về nhà, chuyện đầu tiên làm là đi tắm rửa.

Thời gian Diệp Khê Niên tắm rửa là lâu nhất, không còn cách nào khác, sau khi cậu đứng dưới vòi nước nóng mới phát hiện ra trong tai mình đầy bùn cát, ai mà ngờ được chứ.

Tới khi cậu tắm xong, thay quần áo rồi xuống lầu mới phát hiện cả đám người đều đang đứng trong phòng bếp ngẩn người.

Diệp Khê Niên đi qua, buồn bực hỏi: “Chuyện gì thế?”

Tô Thanh nhìn Diệp Khê Niên, thở dài: “Xảy ra vấn đề lớn, chúng tôi phát hiện không ai biết nấu cơm cả.”

“Không biết nấu cơm?” Diệp Khê Niên sửng sốt hỏi lại: “Mọi người cũng không biết sao?”

Quý Tịch lắc đầu.

Nghiêm Tĩnh xấu hổ mỉm cười.

Ngay cả người bắt cá thiện chiến nhất - Tưởng Âm cũng lộ ra vẻ mặt khó xử.

Không ngờ, Đoàn Tri Diễn chủ động nói: “Tôi biết làm cà chua xào trứng.”

Diệp Khê Niên mỉm cười, cầm lấy tạp dề ở bên cạnh, thuần thục cột dây lại, vỗ vỗ ngực mình nói: “Vậy cứ giao cho tôi.”

Nghe thế, ánh mắt những người khác đều sáng lên.

“Khê Niên biết nấu cơm à?” Quý Tịch hỏi.

Diệp Khê Niên nói: “Biết một chút.”

Một tiếng sau, mọi người nhìn những dĩa đồ ăn khiến người ta thèm nhỏ dãi trên bàn cơm, ai nấy đều nhịn không được nuốt nước miếng.

Cái này mà gọi là biết một chút hả?

Diệp Khê Niên khiêm tốn quá!

Bận rộn tới tận trưa, mọi người đều đói bụng, khi món ăn cuối cùng được bưng lên, thậm chí còn chưa nói được vài câu thì ai nấy đều đã chăm chú ăn cơm.

Quý Tịch là người cuối cùng bỏ đũa xuống, anh ta thỏa mãn nấc cục một tiếng, rồi quay qua nhìn Diệp Khê Niên, nói: “Không biết sau này ai sẽ lấy được cậu.”

Diệp Khê Niên kinh ngạc hỏi: “Hả?”

Quý Tịch cảm thán nói: “Ý tôi là tay nghề nấu nướng của cậu tốt quá, ăn bữa cơm này xong tới tôi còn muốn kết hôn với cậu!”

Diệp Khê Niên khẽ cười, ngẩng đầu lên, dường như cố ý liếc nhìn ống kính rồi nói: “Chuyện này có khi không được rồi, tôi đã đính hôn.”

Diệp Khê Niên vừa dứt lời, cả phòng ăn im lặng như tờ.

Thậm chí, vì quá kinh ngạc mà Tô Thanh đã vô tình làm rơi ly nước trong tay xuống, tạt thẳng nước vào người.

Tưởng Âm ở bên cạnh luống cuống tay chân đưa khăn giấy qua.

Bão bình luận trên livestream khựng lại một chút, sau đó bùng nổ vô số dấu chấm cảm và chấm hỏi.

[? ? ?]

[! ! !]

[Tôi không nghe lầm chứ?]

[Chuyện gì thế này?]

[Trời mẹ! Đính hôn rồi?]

[Diệp Khê Niên cậu mới bao nhiêu tuổi chứ! Sao đã đính hôn rồi!]

[Hôm nay tôi mới làm fan cậu ấy, thế mà đã nghe thấy tin cậu ấy yêu đương, tôi muốn xỉu mất…]

Ngay cả đạo diễn Triệu ngồi sau máy giám sát cũng khiếp sợ đứng lên, nói với trợ lý bên cạnh: “Mau lấy điện thoại di động đến cho tôi, tôi phải gọi điện cho Tạ Y!”

Trợ lý nhanh chóng lấy điện thoại di động, còn nghe được tiếng oán trách của đạo diễn Triệu truyền đến: “Đám trẻ bây giờ, sao cái gì cũng dám nói ra ngoài…” Không khí ở bàn ăn có chút ngượng ngùng, ngoại trừ Diệp Khê Niên ra, tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Sau khi, Quý Tịch cũng là người hồi phục tinh thần lại đầu tiên, anh ta cười một cái, nhìn Diệp Khê Niên, làm dịu không khí nói: “Khê Niên, chúng ta vẫn còn đang quay chương trình đó! Mặc dù tôi chỉ đùa thôi, nhưng cậu đùa hơi quá rồi đó.”

Có Quý Tịch dẫn đầu, những người khác cũng phụ họa theo.

“Đúng vậy.” Tưởng Âm nói, “Khê Niên cậu cứ nói đùa thế.”

Tô Thanh cũng nói: “Tôi cũng giật mình đây này.”

Mặc dù Nghiêm Tĩnh không nói gì, nhưng cũng đồng ý gật đầu.

Chỉ có Đoàn Tri Diễn không lên tiếng, ngước mắt nhìn Diệp Khê Niên.

Anh không cảm thấy Diệp Khê Niên đang nói đùa.

Quả nhiên, một giây sau, mọi người đã nghe Diệp Khê Niên nghiêm túc nói: “Tôi không có đùa với mọi người đâu.”

Quý Tịch lập tức không cười được nữa, nụ cười trên gương mặt lập tức đóng băng, hồi lâu sau anh ta mới nói được một câu: “Không nói đùa? Cậu đính hôn thật sao?

Khóe miệng Diệp Khê Niên lộ ra ý cười nhàn nhạt, cúi đầu như có chút xấu hổ, lông mi cong dài chớp hai cái, giống như đôi bàn chải nhỏ vậy.

“Ừ, tôi đính hôn rồi.”

Vẻ mặt mọi người chợt phức tạp.

Fan hâm mộ xem livestream lúc này cũng điên rồi, cứ bình luận liên tục, chiếm hết cả màn hình.

[Tôi không điên.]

[Người mới bây giờ dũng cảm đến vậy à? Vừa debut ngày đầu tiên đã công khai chuyện tình cảm rồi? Không muốn lăn lộn ở trong giới giải trí thì cứ nói thẳng! Vẻ mặt bây giờ của tôi cũng giống y hệt của Quý Tịch luôn!]

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play