Ekip sản xuất thấy bầu không khí tốt lên nên cũng không quấy rầy. Tới khi thời gian cũng đã hòm hòm, ekip sản xuất mới đi tới, tuyên bố việc làm đầu tiên của ngày hôm nay chính là kiểm tra hành lý.

Trước khi chương trình bắt đầu, ekip sản xuất đã phát cho các khách mời một danh sách đồ vật cấm không được mang theo như thực phẩm, tiền, điện thoại và các sản phẩm điện tử khác…

Có điều để đề phòng nếu như có khách mời nào giấu đồ, ekip sản xuất vẫn cần mở vali hành lý ra kiểm tra một chút.

Nhóm khách mời đều rất phối hợp, nên ekip sản xuất không điều tra ra được món đồ nào cấm không được mang theo.

Diệp Khê Niên là người cuối cùng, cậu chủ động mở vali hành lý của mình ra.

Nhân viên công tác kiểm tra năm người khách mời nhưng không thu hoạch được gì, anh ấy không tin cho nên khi kiểm tra vali hành lý của người cuối cùng – Diệp Khê Niên thì làm khá là cẩn thận.

Cuối cùng, nhân viên lành nghề phát hiện ra được một cái hộp vuông vức ở ngăn giữa lớp lót và vách vali.

Nhân viên công tác lập tức trở nên kích động nói: “Tôi có thể lấy cái này ra xem không?” Rốt cuộc thợ quay phim cũng có thể quay được cái gì đó bùng nổ, ông ấy nhanh chóng thay đổi ống kính, nhắm về phía Diệp Khê Niên.

Dưới ống kính, vẻ mặt Diệp Khê Niên vẫn rất bình tĩnh, cậu gật đầu cười nói: “Đương nhiên là được.” Các khách mời khác cũng tò mò rốt cuộc cậu mang theo cái gì, nháo nhác nhìn qua.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, nhân viên công tác kích động mở lớp lót ra, sau đó lấy ra… Một quyển sách.

Nhân viên công tác: “…” Hưng phấn cũng như không!

Chẳng phải à?

Các khách mời khác cũng cảm thấy kích động chẳng được gì.

Chỉ có mình Đoàn Tri Diễn nhìn chằm chằm quyển sách trong tay nhân viên công tác hai giây rồi lại ngẩng đầu nhìn Diệp Khê Niên một chút.

Trên mặt Diệp Khê Niên vẫn là nụ cười mỉm, chẳng có chút khác lạ nào.

Đoàn Tri Diễn cụp mắt nhìn xuống, không định vạch trần.

Khán giả xem livestream thấy ekip sản xuất không tìm ra được gì cũng nhịn không được phàn nàn:

[Chẳng có ý nghĩa gì cả.]

[Những khách mời này thật không được mà, không ai tính tạo phản à hết à?]

[Đúng thế, nghe lời tổ chương trình quá rồi!]

Sau khi kiểm tra xong, nhón khách mời có thể tự do vào ở.

Căn biệt thự bọn họ ở có tất cả ba tầng, tầng một là khu sinh hoạt chung, tầng hai, tầng ba đều là phòng ngủ.

Khi tất cả khách mời đều cảm thấy bọn họ có thể được ở căn phòng khiến mình hài lòng thì đạo diễn Triệu lại đứng dậy nói: “Lần này chúng tôi chuẩn bị cho mọi người tổng cộng ba căn phòng.” Khóe miệng Quý Tịch cũng nhịn không được cười nói: “Căn biệt thự lớn thế này mà ông nói chỉ có ba căn phòng thôi á?”

Đạo diễn Triệu không hề đỏ mặt nói: “Kinh phí của ekip sản xuất có hạn, cho nên chúng tôi chỉ thuê lầu một và lầu hai thôi.”

Tưởng Âm nói: “Tôi tin mấy người cố ý!”

Tô Thanh: “Ekip sản xuất mấy người thật xấu xa!”

Diệp Khê Niên không thể không đồng ý.

Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, một khi đã tới tham dự chương trình, bọn họ nhất định phải tuân theo quy tắc của tổ chương trình.

Trong ba căn phòng này, một phòng là phòng đơn, một là phòng đôi, còn có một phòng ba người ở, tổng cộng sáu cái giường ngủ, vừa đủ.

Đạo diễn Triệu cũng rất láu cá nói thẳng để các khách mời tự quyết định việc chia phòng. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Sáu khách mời ở đây có ba người là nữ, ba người là nam.

Quý Tịch bèn nói: “Hay là ba khách mời nữ ở phòng đơn và phòng đôi sang trọng đi, ba người tôi, anh Đoàn và Khê Niên ở phòng còn lại.” Diệp Khê Niên và Đoàn Tri Diễn đều không có ý kiến gì.

Nhưng ba khách mời nữ lại không đồng ý. Lúc nãy ba người họ cũng có trò chuyện qua lại, ai cũng cảm thấy đối phương rất thú vị nên cả ba muốn ở chung.

Sau khi xác định được chỗ ở, ba khách mời nữ vui vẻ đẩy vali hành lý lên lầu.

Thế là ở sảnh lớn chỉ còn lại ba người khách mời nam còn chưa chia được phòng.

Quý Tịch nhìn Diệp Khê Niên, chủ động đề nghị: “Thế Khê Niên ở chung với chúng tôi nhé.” Diệp Khê Niên biết Quý Tịch đang cân nhắc cho mình nên nhanh chóng đồng ý.

Đoàn Tri Diễn cũng không có ý kiến gì, ba người họ phần ai đẩy vali hành lý của người đó lên lầu hai.

Tuy nói phòng của nhóm Diệp Khê Niên là phòng đôi, nhưng không gian rất lớn, không chỉ có phòng vệ sinh riêng mà còn có một cái ban công lớn.

Ekip sản xuất cũng rất tốt bụng, cho bọn họ nửa tiếng để chỉnh trang lại.

Sau khi kết thúc nửa tiếng nghỉ ngơi, mọi người quay lại ghi hình. Đạo diễn Triệu giới thiệu quá trình tiếp theo cho mọi người: “Ekip chương trình sẽ không cung cấp một ngày ba bữa cho mọi người, chỉ cung cấp nguyên liệu nấu ăn tươi mới. Nhưng không phải nguyên liệu nào cũng cho không.” Nghe tới đó, các khách mời đều cảm thấy không ổn.

“Vậy chúng tôi lấy nguyên liệu bằng cách nào?” Tưởng Âm nhịn không được hỏi.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play