Tô Dao: “Sao có thể để bông hoa mỏng manh xinh đẹp của chúng ta lao đầu vào tường, não bắn tung toé mà chết chứ, có thế nào cũng phải đẹp đẽ một chút, ví dụ như bồn tắm phủ đầy hoa hồng, hay là nhảy lầu bằng một cảnh quay chậm thật đẹp chẳng hạn.”
“Cái tôi nói là tại sao lại để tôi yêu nữ chính nhưng không được đáp lại?” Trần Ngân Hà lạnh lùng: “Nữ chính vốn dĩ là của tôi.”
Tô Dao thử trải nghiệm một chút: “Anh không nói câu đó còn được, vừa nói ra đã thấy trông có vẻ đúng là yêu nhưng không được đáp lại nên nảy sinh hận thù rồi.”
So với những điều này thì Tô Dao lo lắng chính là mấy từ ngược đãi mèo, lần trước khi xem phim, Trần Ngân Hà đã bắt đầu có biểu hiện lạ từ lúc xuất hiện phân cảnh nam thứ ngược đãi mèo. Trong mắt anh không có lấy một chút tia sáng, thay vào đó là sự lạnh lẽo vô biên, như thể đã chìm vào một giấc mơ đáng sợ nào đó vậy. Sau đó, anh đã xin nghỉ, còn đuổi Hứa Gia Hải ra ngoài, rồi nhốt mình trong nhà và không ló mặt.
Đúng lúc này, lối hành lang bên ngoài truyền đến tiếng mèo kêu, một bóng đen chạy vụt qua cửa. Con mèo đó không kêu theo kiểu bình thường, mà là tiếng kêu thảm thiết, khiến người nghe nổi hết da gà.
Sơ Tuyết giật mình một cái, ôm lấy ngực, lộ ra vẻ tuy nguy hiểm đã qua nhưng nỗi sợ vẫn còn mãi: “Thật đáng sợ.”
Tô Dao ở gần Trần Ngân Hà nhất, đột nhiên cô cảm thấy cơ thể anh khẽ đông cứng khi nghe thấy tiếng mèo kêu, đôi mắt đen láy lại càng trở nên sâu thẳm, giống như bờ vực thẳm hoang vắng và lạnh lẽo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT