Danh hiệu này rất độc đáo, cô là bông hoa cảnh sát đẹp nhất Vân Giang, đây không phải là do cô tự luyến chém gió, tự dát vàng lên mặt mình, mà là gương mặt được chọn ra từ hàng nghìn nữ cảnh sát tại thành phố Vân Giang, thông qua chứng nhận của chính phủ, là nữ chính được sử dụng đặc biệt để quay video tuyên truyền hàng năm của cảnh sát.
Tô Dao ngẫm nghĩ một chút: “Thôi bỏ đi, đừng có gọi vậy, ngộ nhỡ lát nữa mọi người trong này đều nhìn chằm chằm vào tôi thì biết tìm người thế nào?”
Trần Ngân Hà mỉm cười xoa đầu Tô Dao: “Đợi khi nào về nhà đóng cửa lại mặc cảnh phục lên người rồi gọi.”
Tô Dao: “…”
Về đến nhà, còn phải khoá cửa lại, còn phải mặc cảnh phục, cô có thể nghi ngờ một cách hợp lý rằng anh đang suy nghĩ đen tối, thể loại quân phục dụ dỗ. Thật đáng tiếc là đội trưởng Hoàng không ở đây, nếu không sẽ có thể giúp đội trưởng Hoàng bổ sung thành tích cuối năm, bắt cái tên lưu manh này lại.
Sơ Tuyết khẽ mỉm cười, tỏ vẻ ngưỡng mộ: “Tình cảm của hai người thật tốt.”
Ba người xuyên qua cổng lớn vào trong sân, Trần Ngân Hà đi giữa, ngang nhiên đường hoàng áp sát vào người Tô Dao. Dáng người anh cao lớn, đứng ở giữa, Tô Dao và Sơ Tuyết nói chuyện với nhau đều phải ló đầu ra, vươn cổ thật dài mới có thể nhìn thấy mặt đối phương, khiến cổ cô có chút đau mỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT