Lúc đầu, Kim hướng sư chuẩn bị nhận chức tại Lễ bộ, nhưng bởi vì tài năng hội họa cực kỳ tốt nên sau khi kỳ thi mùa đông đi qua thì hắn bị điều đến viện Đồ Họa của viện Hàn Lâm chờ chiếu chỉ. Hai tháng trước hắn bị điều đi Uyển Giang để vẽ địa đồ, mấy ngày nay mới nhận lệnh trở về kinh thành. Sau khi về đến kinh thành thì vẫn luôn cáo bệnh ở lì trong nhà.
Bởi vì đang nghi ngờ chuyện này mối liên quan lằng nhằng đến người trong chốn quan trường, căn nguyên vụ án lại không rõ ràng cho nên Di Dạ ti không có đem tấu chương tấu lên với Chính Nguyên Đế. Bọn họ chỉ còn cách đi tìm mấy quan viên trông coi trường thì lúc đó để tra hỏi nhưng nói qua nói lại một hồi cũng vẫn chưa đạt được đầu mối nào cả.
Nghê Tố bị thương nên không thể đi lại bình thường mấy ngày qua. Di Dạ ti không phải là không đi tra hỏi mấy vị quan dán tên cho thí sinh mà là do trong trường thi có rất ít đồ vật có thể tra hỏi. Mà sau khi Kim hướng sư trở lại thì được quan gia tán thưởng, được ban thưởng một cân trà Đầu Cương Đoàn, sau đó xin nghỉ ở trong phủ, không có ra ngoài.
Tạm thời Di Dạ ti cũng chưa tìm được lý do để tới cửa thăm hỏi.
Ban đầu Nghê Tố muốn thông qua Tôn nương tử để tới phủ hỏi thăm tình hình thế nhưng bởi vì sự cố ở Như Khánh thi xã đã chứng minh là Tôn nương tử rất để ý đến thân phận của Nghê Tố, nhất định không chịu hợp tác với nàng nên đoạn đường này không thể tiếp tục đi được nữa.
“Nhang và nến mà ta thắp lên vào buổi sáng có hiệu quả không? Trên người ngươi còn đau nữa không?" Nghê Tố cuộn mình giống như một con mèo trốn sau một bụi hoa tươi tốt trong đình viện của Kim gia, đưa tay kéo ống tay áo của Từ Hạc Tuyết.
“Không còn đau nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play