Sau khi Nghê Tố nghe thấy thần sắc “Tôn nương tử" hơi dao động.
Văn thư phát triển rất hưng thịnh tại Đại Tề. Tại Vân Kinh phồn hoa này, có sự xuất hiện của thi xã dành cho nữ tử cũng không phải là điều gì hiếm lạ. Mấy hiệu sách có sao chép các bài thi từ của mấy nữ tử ở trong thi xã, tập hợp thành một quyển tập và được truyền ra bên ngoài. Cho nên tại Vân Kinh cũng xuất hiện mấy vị tài nữ có danh tiếng không nhỏ.
Một vị trong đó chính là phu nhân của Mạnh Vân Hiến, vị tể tướng đương triều, Khương Thược.
Như Khánh thi xã vốn là do Khương Thược cùng một vài vị khuê mật thân thiết lập nên trước trở thành tiểu trúc Nhạn Hồi. Tại biến có mười bốn năm trước, bởi vì Mạnh tướng công bị giáng chức cho nên nàng cùng với Mạnh tướng công phải rời xa huyện Văn. Mấy vị khuê mật thân thiết của nàng cũng tản ra, chỉ có một vị phu nhân Triệu thị vẫn cố gắng duy trì thi xã, mời một số nương tử trẻ tuổi cùng nhau quản lý thi xã.
Thái Xuân Nhứ chính là một người trong số đó. Mà vị Tôn nương tử kia là hai năm trước mới bắt đầu cùng các nàng lui tới.
"Nghe nương tử nhà ta nói vị Tôn nương tử kia hôm qua vào kỳ kinh nguyệt, may mà có đơn thuốc của ngài nếu không thì bây giờ nàng ấy vẫn còn đau bụng không bước ra khỏi cửa được.”
Đến tiểu trúc Nhạn Hồi, Ngọc Vân cẩn thận đỡ Nghê Tố, vừa đi đến mái hiên bên cạnh đầm nước vừa nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT