Sáng sớm, Thái Xuân Nhứ đi vấn an cha nương bên nhà chồng trong nội viện. Sau khi nàng ấy trở về thì nghe một tỳ nữ báo lại thì vội vàng chạy đến gian phòng ở phía tây. Vừa mới vào cửa thì nàng ấy thấy một cô nương đang khom lưng thu dọn sách vở và quần áo.
“A Hỉ muội muội.” Thái Xuân Nhứ nắm chặt hai tay của nàng: “Nhà tỷ có chỗ nào đón tiếp muội không chu đáo, muội cứ việc nói cho tỷ biết là được. Sao bây giờ muội lại muốn rời đi vậy?”
Nghê Tố vừa nhìn thấy nàng ấy thì mỉm cười. Nàng kéo Thái Xuân Nhứ tới trước bàn ngồi xuống, rót một chén trà cho nàng ấy: “Thái tỷ tỷ, nhà tỷ đón tiếp muội không có chỗ nào là không tốt cả."
“Nếu như thật sự tốt như thế thì tại sao muội lại muốn rời đi chứ?”
Thái Xuân Nhứ nhận lấy chén trà nhưng không có tâm trạng để uống: “Sau khi từ tiểu trúc Nhạn Hồi trở về, muội vẫn còn để chuyện ấy ở trong lòng sao?”
Nghê Tố lắc đầu: “Không phải là muội vẫn còn để ở trong lòng mà là những lời nói của Tôn nương tử hôm qua sẽ khiến cho các vị nương tử khác ghi nhớ trong lòng."
“Cho dù thế thì cũng có sao đâu? Tỷ với bọn họ cùng nhau xây dựng thi xã này, vốn là dùng để ngâm thơ, đối từ, tìm một chút thú vui tao nhã mà thôi. Không có chuyện gì to tát cả, nếu như bọn họ để chuyện đó ở trong lòng mà thay đối thái độ thì cũng lắm tỷ sẽ không tham gia nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play