Cố Vãn Ngâm đem máy bán hàng đẩy lên phía trước nói:
- Đồ vật gì cũng đều có thể, máy sẽ tự động đem đồ vật của hai người chuyển thành điểm tích phân tương ứng, đúng rồi, tinh hạch có thể chuyển thành rất nhiều điểm tích phân, một viên tinh hạch cấp bậc có được một ngàn điểm tích phân.
- Thật không?
Hai mắt Phó Tư Thù sáng lên, anh ta giả vờ ho khan hai tiếng, từ túi áo trong người lấy ra một viên tinh hạch cấp một.
- Trực tiếp đặt ở trên mặt sao?
- Đúng vậy.
Phó Tư Thù đem tinh hạch để lên, rất nhanh, tinh hạch biến mất, một thẻ card phòng xuất hiện.
Họ và tên: Phó Tư Thù.
Số phòng: 203.
Phí phòng:10 điểm tích phân một ngày.
Số điểm tích phân đang có: 1000.
- Quả nhiên rất nhiều!
Phó Tư Thù vui mừng nói.
- Có thể ở lại một trăm ngày phải không!
Ở căn cứ Dương Quang, muốn ở lại mười ngày, phải giao ít nhất hai viên tin hạch cấp một, còn không bao gồm phí sử dụng vật tư.
Hơn nữa hoàn cảnh trong căn cứ vừa dơ vừa loạn kém xa cùng cái này, một khách sạn vừa sạch sẽ vừa lớn!
Nhưng ở chỗ này, một viên tinh hạch cấp một là có thể ở một trăm ngày!
Khó trách Phó Tư Hành sẽ dẫn bọn họ đến đây!
- Xin hỏi quý khách muốn ở bao nhiêuu ngày?
- Em ở bao lâu?
Phó Tư Thù hỏi.
- Em trước cọc ở một tháng, đồ ăn nơi này cũng dùng điểm tích phân để đổi, cho nên không thể đem toàn bộ điểm tích phân dùng hết.
Phó Tư Hành nói.
- Em hiện tại còn ở 29 ngày.
- Tôi trước cọc 29 ngày.
Phó Tư Thù nói với Cố Vãn Ngâm.
- Tốt, 29 ngày, xác định sao?
- Xác định.
Vừa dứt lời, thẻ phòng trong tay Phó Tư Thù khấu trừ còn 290 điểm tích phân.
Cùng lúc đó, Cố Vãn Ngâm trong đầu vang lên âm thanh hệ thống.
- Đinh! Chúc mừng ký chủ, đã hoàn thành nhiệm vụ, đạt được khen thưởng: mở khóa phòng 204 phòng cho khách trọ, không giới hạn số lượng ba món ăn, không giới hạn số lượng hai loại đồ uống, không giới hạn số lượng hai loại trái cây, phòng 201 cho khách trọ thăng cấp một lần.
Lại là ba món ăn! Còn có trái cây! Đồ uống!
Nhưng mà Cố Vãn Ngâm đã không kích động giống lần trước như vậy, huống chi làm một người kinh doanh khách sạn đủ tư cách, cô không thể để khách trọ ở đây mà đi làm việc khác.
- Đã mở khóa nhiệm vụ mới, chiêu mộ một người phục vụ khách sạn, đạt được khen thưởng: Mở khóa một phòng kí túc xá cho nhân viên, hai bộ đồng phục cho nhân viên, mở khóa phòng 205 cho khách thuê, phòng 202, 203 được thăng cấp một lần, mở khóa một cửa hàng bán bún, không giới hạn số lượng bún. Lưu ý: đã chiêu mộ khách trọ thì không thể trở thành nhân viên, nhân viên được ăn ở hoàn toàn miễn phí.
Còn có thể mở cửa hàng bún? Cố Vãn Ngâm kinh ngạc.
- Chúng ta mau đi xem phòng đi!
Lâm Như cao hứng lại mong chờ nói.
Phó Tư Thù gật đầu, bọn họ vừa muốn đi, Cố Vãn Ngâm vội vàng nói:
- Trước chờ một chút, tên trên thẻ phòng 203 là tên của vị tiên sinh này, chỉ có vị tiên sinh này mới có thể vào. Chị gái này nếu muốn vào ở khách sạn, làm đăng kí nộp đồ vật rồi lấy thẻ phòng khác.
Lần trước hệ thống cùng cô nói qua, tất cả lầu hai đều là phòng đơn, không cho phép hai người vào ở.
Tầng cao hơn sẽ có phòng cho hai người ở, nhưng điểm tích phân cũng sẽ tăng lên là hai mươi.
- Cái gì?
Lâm Như trừng lớn đôi mắt.
- Nói cách khác, tôi cùng anh ấy không thể ở cùng một phòng? Tôi cũng phải dùng đồ vật đổi điểm tích phân, sau đó tốn mười điểm tích phân một phòng một ngày?
- Đúng vậy.
Cố Vãn Ngâm nói.
- Đây là quy định của khách sạn.
- Này là quy định gì vậy?
Lâm Như nhíu nhíu mày.
- Tôi cùng anh ấy là hai vợ chồng, chúng tôi dựa vào cái gì không thể ở cùng một phòng? Cô có phải cố ý không, muốn kiếm nhiều tinh hạch từ chỗ chúng tôi?
Sắc mặt Cố Vãn Ngâm lập tức lạnh xuống dưới.
Phó Tư Hành trong lòng cảm thấy không tốt, vội vàng hô một tiếng:
- Chị dâu!
Phó Tư Thù cũng thấp giọng trách cứ nói:
- Như Như, đừng nói bậy!
- Em lại không có nói sai……
Lâm Như nhỏ giọng nói. Cố Vãn Ngâm cười lạnh một tiếng, nói:
- Tôi nói, đây là quy định của khách sạn, không thể sửa đổi. Hơn nữa, khách sạn không chào đón người không tuân thủ quy định, chị gái này, nếu chị đối với quy định của khách sạn có dị nghị, mời chị lập tức rời khỏi đây!
Cô gằn từng chữ một, vẻ mặt nghiêm túc. Lâm Như sợ tới mức chân mềm nhũn, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.
Coca đều nhịn không được nói:
- Khách sạn chúng em tốt như vậy, chị còn muốn kiếm chuyện, như thế là sao ạ?
- Chính là, chị không nghĩ muốn ở lại, vậy thôi.
Hamburger cũng không cao hứng mà phụ họa nói. Phó Tư Hành vội vàng nói:
- Cô chủ, xin lỗi cô, chị dâu tôi chỉ là nói thế thôi, không có ác ý gì.
Anh ta là dị năng giả hệ hỏa cấp bốn, nhưng là…… nhưng trực giác của anh ta mách bảo, người chủ khách sạn này nhìn như vô hại, nhưng thực tế thì không thể chọc.
Có thể ở mạt thế an an ổn ổn mở khách sạn, còn có nhiều vật tư cùng máy móc kì quái như vậy, người bình thường có thể sao? Người chị dâu ngu dốt của anh ta, cũng không biết suy nghĩ!
- Mặc kệ chị ta có ác ý hay không, tôi không quan tâm.
Cố Vãn Ngâm lạnh lùng mà nói. Thế nhưng nói cô muốn kiếm nhiều tinh hạch của bọn họ!
Cô bán ra những đồ ăn đó, đều cố gắng để giá thấp nhất, chính là thương bọn họ ở mạt thế sống không dễ dàng.
Người phụ nữ này dựa vào cái gì mở mồm liền bôi nhọ cô?
Lâm Như nước mắt đều mau tuôn ra, lúc Phó Tư Thù cũng muốn mở miệng cầu tình, đột nhiên, cửa khách sạn bị người đẩy ra.
Đi vào là hai người đàn ông, một cao một thấp, một béo một gầy, người cao lại béo nhìn to khỏe, còn người nhỏ gầy thì lấm la lấm lét, vừa thấy là biết không phải hạng người gì tốt lành.
- Này ở đây thế mà có một cái khách sạn! Người đàn ông thấp bé kinh ngạc cảm thán nói.
- Còn có thể bật đèn!
- Sữa bò, trong tay bọn họ chính là sữa bò!
Tên đàn ông cao to kinh ngạc hô lên.
- Nơi này quả nhiên là nơi tốt! Không tang thi, có vật tư!
Sau đó, ánh mắt hắn lại dừng ở khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn của Cố Vãn Ngâm, cười hắc hắc, đáng khinh mà nói: - U, này còn có một tiểu mỹ nhân……
Cố Vãn Ngâm mặt không biểu cảm, nhưng ở trong lòng cô đã có quyết định.
Nếu có thể, cô tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không để cho hai tên này vào ở khách sạn!
- Hệ thống, ta có thể cự tuyệt khách trọ vào ở không?
- Ký chủ có quyền này.
Phó Tư Hành nghe xong lời nói của hai tên kia cũng nhíu mày, Phó Tư Thù ở bên tai anh ta nhỏ giọng nói:
- Hai người kia, lúc anh ở căn cứ đã gặp qua, không phải người tốt lành gì, kia tên cao kia sẽ ỷ vào cơ thể mình to khỏe, khi dễ đoạt vật tư của người khác, còn tên lùn chuyên ngầm chơi xấu.
Phó Tư Hành cười lạnh một tiếng, nói:
- Xem ra, bọn hắn là đi theo phía sau chúng ta lại đây.
- Ân, hiện tại làm sao bây giờ? Xem bọn họ như vậy…… Nếu là bọn họ đối với cô chủ nổi lên ác ý, cô chủ khách sạn có thể ứng phó sao lại?
Phó Tư Hành trầm ngâm một chút, nói:
- Cứ bình tĩnh xem tình hình.
Anh ta rất tò mò, nếu thật sự có người muốn cướp khách sạn cùng vật tư, cô chủ khách sạn sẽ như thế nào làm?
Đương nhiên, nếu cô chủ tiệm thật sự không có biện pháp ứng phó, anh ta khẳng định sẽ ra tay.
- Thật ngại quá, hiện tại khác sạn đã không có phòng trống, mong hai người rời khỏi đây.
Cố Vãn Ngâm lạnh lùng mà nói.
- Đi ra ngoài? Ha ha ha……
Tên rhấp bé giống như nghe được chuyện cười nói.
- Tiểu mỹ nhân, em cảm thấy, chúng tôi nếu tới nơi này rồi, còn đi sao? Em tốt nhất đem nơi này, còn có tất cả vật tư đều giao cho chúng tôi, nói vậy, chúng tôi còn có thể lưu lại em, hắc hắc……
Dứt lời, hắn lại nhìn về phía Phó Tư Hành, nói:
- Anh là Phó Tư Hành đi? Tôi biết anh, anh rất lợi hại, không bằng như vậy đi, lần này anh cũng đừng quản chuyện này, đến lúc đó, chúng tôi đem vật tư nơi này chia một nửa cho anh, thế nào?
Phó Tư Hành không nói chuyện, chỉ là nhìn về phía Cố Vãn Ngâm. Anh ta nhìn đến, Cố Vãn Ngâm thế nhưng đang cười.
Không phải tức giận mà cười, mà như bị chê cười làm cho buồn cười.
- Tôi lại cho các người một lần cơ hội.
Cố Vãn Ngâm chậm rì rì mà nói.
- Hiện tại lập tức rời đi, bằng không, đã thế đừng trách tôi không khách khí.
Đáng tiếc, hai têm này căn bản là không thèm để ý sự uy hiếp của cô, bởi vì trong mắt bọn hắn, Cố Vãn Ngâm chính là một cô gái bình thường, cũng không giống như là dị năng giả.
Cho nên trong lòng bọn hắn hoàn toàn không hoảng hốt, còn ra vẻ đáng khinh mà nói:
- Nhìn đến mỹ nhân như vậy, chúng tôi nào có thể bỏ đi được!
Cố Vãn Ngâm tươi cười càng xán lạn, cô lập tức nói với hệ thống một câu nói.
- Hệ thống, giáo huấn tốt một chút này hai tên khốn này!