- Tốt, ký chủ.

Âm thanh hệ thống vẫn vang lên có nề nếp, máy móc, nhưng Cố Vãn Ngâm nghe lại cảm thấy, nó giống như có chút, hưng phấn?

Hai tên kia còn không biết bản thân sắp gặp phải cái gì, trên mặt vẫn treo nụ cười đáng khinh, nhìn về phía Cố Vãn Ngâm đi qua.

Nhưng mà, đúng lúc này, hai tên đó đột nhiên bay lên không trung!

- A?

Lâm Như kinh ngạc.

Nhưng là, hai người đó nhìn không giống như tự bay lên, thao tác của bọn họ không được cơ thể bản thân!

- Đây là có chuyện gì? Mau cho tôi đi xuống!

Tên thấp bé kêu to khóc lớn.

Còn tên cao to kia thì không kịp kêu to. Bởi vì hai tên đó không kịp hiểu mà đã bắt đầu ở trên không trung bay loạn!

Hơn nữa bay với tốc độ cực nhanh! Vèo vèo vèo, đám người Phó Tư Hành thậm chí đều không nhìn thấy rõ!

- Ai u, nhìn một màn nau này, thật nhanh đó! 

Cố Vãn Ngâm cười ha hả mà nói.

- Cẩn thận một chút, bên kia là tường! Chậc chậc chậc, anh nhìn xem, rốt cuộc là đụng phải! Ai u, lại đâm một chút!

Coca Hamburger xem đến rất vui vẻ, thậm chí nhịn không được vỗ tay hoan hô.

Bọn trẻ tuy tuổi còn nhỏ, nhưng cũng có thể nhìn ra được, hai người này đều là người xấu.

Dạy dỗ người xấu gì đó, thú vị nhất!

Đại khái qua năm phút, hai tên đó mới “Phanh” một tiếng mà ngã xuống mặt đất.

Hai người hoa mắt chóng mặt, cả người đều đau!

Bởi vì vừa rồi hai tên đó không ngừng đâm vào tường!

Còn không có dừng lại, hai nguồn điện đột nhiên xẹt qua trên người bọn họ, sau đó bọn họ bắt đầu không ngừng run rẩy!

- Bọn họ đây là…… đây là bị điện giật sao? 

Phó Tư Thù nhịn không được rùng mình một cái. Người Phó Tư Hành đều đã đã tê rần.

Anh ta nhìn thấy rất rõ, cô chủ chỉ ngồi ở nơi đó, cái gì cũng chưa làm!

Nhưng mà hai tên này lại bị lăn lộn đến chết đi sống lại!

Sau năm phút bị điện giật, hai người bọn họ đột nhiên biến mất khỏi khách sạn.

Vô tung vô ảnh.

- Như thế nào không thấy?

Lâm Như hoảng sợ mà hô.

- Bọn họ đi đâu rồi?

Bọn họ đều theo bản năng nhìn về phía Cố Vãn Ngâm.

Chỉ thấy Cố Vãn Ngâm vẫn là bộ dạng cười tủm tỉm như cũ, cô vân đạm phong khinh mà nói: 

- Ở khách sạn, người nào gây chuyện, không tuân thủ quy định, đều sẽ không có kết cục tốt. Hai người vừa nãy… Theo tôi đánh giá, có khả năng sẽ bị đưa đến chỗ của đám tang thi.

Lâm Như lập tức bị dọa khóc, liều mạng nhìn về phía Cố Vãn Ngâm xin lỗi: 

- Cô chủ, thực xin lỗi! Tôi vừa mới là đầu óc không suy nghĩ, tôi không nên nói với cô những lời như vậy! Cô tha thứ cho tôi đi!

Cô ta không có dị năng!

Nếu là đơn phương độc mã gặp phải tang thi, đoán rằng cũng chỉ một con đường chết!

Cô cùng Phó Tư Thù cơ thể bệnh tất sở dĩ có thể sống ở mạt thế lâu như vậy, tất cả đều là dựa vào Phó Tư Hành!

Ngay cả tinh hạch trên người bọn họ, đều là Phó Tư Hành cho!

Cố Vãn Ngâm nhìn cô ta một cái, trong lòng cũng không có bất kì dao động gì.

Loại người giống như Lâm Như, nếu để cô ta vào ở, cô ta cũng chưa chắc đã tuân thủ quy định khách sạn.

Nhưng mà…… Nếu Lâm Như có hành vi không tuân thủ quy định, hoặc là làm tâm tình cô khó chịu, hệ thống liền sẽ lập tức đem Lâm Như đưa ra ngoài.

Nói như vậy, không bằng để hệ thống kiếm điểm tích phân?

Đương nhiên, nếu Lâm Như từ nay về sau thành thành thật thật tuân thủ quy định khách sạn, không nói những lời đó nữa, vậy cô cũng không có vấn đề gì.

Phó Tư Hành vừa định cầu tình cho Lâm Như, thì nghe được Cố Vãn Ngâm nói: 

- Thôi được rồi, cô có thể ở lại đây, lấy đồ vật ra đổi điểm tích phân đi.

Lâm Như vội vàng nói: 

- Cám ơn cô chủ!

Cô ta nhanh chóng lấy ra một viên tinh hạch, để phía trước mặt máy móc. Rất nhanh, thẻ phòng đã xuất hiện. Lâm Như có thể vào ở phòng 204.

Cố Vãn Ngâm cười như không cười mà nhìn Lâm Như nói: 

- Tôi lại nhắc nhở cô một lần nữa, vào ở khách sạn, là phải tuân thủ quy định. Cô có thể đi vào phòng 204 cùng một số khu vực công cộng của khách sạn, ví dụ như đại sảnh, phòng ăn. Nhưng là, phòng của người, cô không thể vào, một khi làm trái với quy định, liền bị đưa ra ngoài, nghe hiểu chưa?

- Tôi đã hiểu.

Lâm Như vội vàng gật đầu.

- Cô chủ tiệm, tôi muốn mua đồ ăn.

Phó Tư Hành nói.

- Ân, bánh mì, mì gói cùng sữa bò ở tủ kính bên kia, muốn mua đồ ăn thì tự anh đi phòng ăn mua.

Hôm nay Cố Vãn Ngâm cùng hệ thống thương lượng một chút, đem tủ kính rời đến đại sảnh.

Dù sao tủ kính không chỉ là đồ để trang trí, mà đồ ăn có thể bán. Cho nên Cố Vãn Ngâm vừa nói, hệ thống đồng ý luôn. Dán tờ giấy giá cả vào bên trong. Như vậy, khách trọ muốn mua mấy thứ này, không cần đi gõ cửa phòng cô.

Mà hiện tại, bởi vì Cố Vãn Ngâm lại hoàn thành thêm một nhiệm vụ, cho nên bên trong tủ kính có thêm các loại nước cùng hoa quả là Coca, nước chanh, táo với chuối.

- Tốt.

Phó Tư Hành gật gật đầu, mang theo Phó Tư Thù cùng Lâm Như đi mua đồ ăn.

Cố Vãn Ngâm nghe được âm thanh cảm thán cùng ngạc nhiên của Phó Tư Thù cùng Lâm Như nhưng mà, hiện tại cô vội vàng cùng hệ thống nói chuyện quy định khách sạn.

- Hệ thống, về sau khách trọ sẽ càng ngày càng nhiều, ta mỗi ngày đều lặp lại một lần việc quy định của khách sạn cũng quá phiền, không bằng ngươi làm một cái bảng, mặt trên viết tên quy định khách sạn, đặt ở trước bục này, như vậy mỗi người đi qua đều có thể nhìn thấy.

- Có thể.

Hệ thống lập tức đáp lại.

Sau đó, trong nháy mắt, Cố Vãn Ngâm liền nhìn thấy, trước bục bên cạnh có nhiều thêm một cái bảng quy định.

Trên bảng to viết bảy chữ to: Quy định của khách sạn Bình An.

Phía dưới viết:

1, quy chế khách sạn dùng điểm tích phân, khách trọ có thể sử dụng đồ vật bất kì để đổi điểm tích phân tương ứng, đồ vật đã đổi thành điểm tích phân không lấy trở về, chỉ cho phép tự mình chi trả điểm tích phân;

2, sau khi xác định vào ở số điểm tích phân sẽ được khấu trừ, vô luận có sử dụng phòng hay không, điểm tích phân đều không hoàn lại;

3, đồ ăn là tự tiến hành mua, đồ ăn khi tới tay sau sẽ khấu trừ điểm tích phân tương ứng, đồ ăn một khi bán ra, không lấy lại không đổi;

4, cấm tiến vào phòng của khách trọ khác;

5, cấm tiến vào phòng chủ;

6, cấm bất luận hành hành vi bạo lực, có mâu thuẫn không thể tự giải quyết có thể đến tìm cô chủ trợ giúp;

7, bên trong khách sạn cô chủ có quyền tuyệt đối, mong tôn trọng cô chủ khách sạn và người nhà;

Chú ý: Người vi phạm lập tức bị khách sạn đuổi ra ngoài, đồng thời tên sẽ được viết trong sổ đen khách sạn, vĩnh không được vào lại.

- Ký chủ, quy định cửa hàng như thế nào?

Hệ thống hỏi. Cố Vãn Ngâm nhìn nhìn, vừa lòng gật gật đầu: 

- Ân, khá tốt, nếu về sau ta lại nghĩ ra cái gì, nói với ngươi, ngươi lại thêm vào.

- Tốt.

Lúc này, một trận bước chân vang lên, Cố Vãn Ngâm quay đầu vừa thấy, là Đổng Duyệt thở hồng hộc mà chạy tới.

- Chị chủ, phòng của em vừa mới đột nhiên có thay đổi!

Đổng Duyệt vừa mừng vừa sợ mà nói.

- Đúng vậy, phòng của em thăng cấp.

Cố Vãn Ngâm nói. Coca tò mò hỏi: 

- Nơi nào có thay đổi ạ?

- Nhiều thêm một ít đồ vật đâu!

Đổng Duyệt cao hứng nói.

- Có thêm rèm cùng một bộ bàn ghế! Đúng rồi, trong phòng vệ sinh còn có một cái khăn lông sạch cùng giấy vệ sinh, trong phòng bếp nhiều một cái bếp điện cùng nồi!

- Khá tốt.

Cố Vãn Ngâm cười nói.

- Em yên tâm, về sau phòng hẳn là sẽ tiếp tục thăng cấp.

- Ân ân, cảm ơn chị chủ!

- Khách sạn mới ra thêm một ít đồ ăn đó, đi, chúng ta cùng nhau đi xem.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play