Hàn Thư Hân trở lại Hàn gia, mẹ cô còn chưa về, cô rửa hoa quả xong, ngồi ở phòng khách chờ mẹ về.

Nơi này vừa là phòng ngủ vừa là phòng cưới của mẹ, nơi này đã từng có rất nhiều đồ đạc của mẹ cùng ba cô Hàn Nghị.

Nhưng từ khi Hàn Nghị được sự giúp đỡ của bà, dốc sức tạo ra sự nghiệp cho bản thân. Ông ta trở nên càng ngày càng bận rộn, ban đầu mỗi ngày không trở về nhà, sau này biến thành mười ngày nửa tháng mới về một lần.

Bây giờ, trong trí nhớ của Hàn Thư Hân đã nửa năm chưa gặp Hàn Nghị, lần trước gọi điện thoại là vì đòi ba tiền mua lễ vật cho Lưu Duệ Thành.

Trong truyện có đề cập tới chuyện Hàn Nghị ở bên ngoài còn có ba đứa con gái, trong đó chỉ có một đứa con trai.

Trong lòng Hàn Nghị tư tưởng trọng nam khinh nữ đã khắc sâu, ông đối với người con trai này có 90% yêu thương, 10% còn lại cho mẹ ruột của con trai ông ta, Triệu Tiểu Tuệ.

Lại nói tiếp, nữ chính Triệu Dung Dung cùng Triệu Tiểu Tuệ có quan hệ cô cháu.

Trong sách có viết, sau khi mẹ cô chết, Triệu Tiểu Tuệ dựa vào con trai mình là Hàn Kỳ tiến dần từng bước, chiếm đoạt mọi thứ của mẹ cô, thuận lý thành chương trở thành vợ của Hàn Nghị, còn nói với bên ngoài đây là mối tình đầu của Hàn Nghị, lúc trước bị Yên gia tạo áp lực, không thể không chia tay.

Trong miệng bọn họ bà trở thành người khi nam bá nữ, chia rẽ đôi uyên ương, dần dần bà bị mọi người quên lãng, mọi người chỉ biết là vợ của Hàn Nghị là Triệu Tiểu Tuệ, không ai nhớ sự tồn tại của mẹ cô.

Cô phải suy nghĩ thật tốt, làm thế nào để mẹ hết hy vọng đối với Hàn Nghị, cô không muốn mang theo gia đình với con của Hàn Nghị khi mạt thế đến.

Suy nghĩ một lúc, Hàn Thư Hân nằm trên ghế sô pha mê man ngủ thiếp đi, cũng không biết ngủ bao lâu, lúc tỉnh lại, nghe được tiếng mở cửa.

Mở mắt ra, nhìn thấy mẹ cô cùng Hàn Nghị vào phòng, sắc mặt mẹ không tốt lắm, thấy Hàn Thư Hân ngủ ở trên sô pha, đau lòng trách cứ:

- Như thế nào ngủ ở trên sô pha, cảm lạnh thì phải làm sao?

Hàn Thư Hân kinh ngạc trợn tròn mắt, Tại sao Hàn Nghị trở về?

- Hân Hân, nghe mẹ con nói con muốn từ hôn?

Hàn Nghị cởi áo khoác tiện tay ném cho bà, kéo cà vạt, giọng nói nghiêm túc mang theo vài phần khiển trách

- Con có biết hiện tại nhà chúng ta vừa hợp tác với Lưu gia ở nhiều hạng mục, theo sự tính toán của ta, đến cuối năm có thể kiếm ba mươi mấy triệu tệ.

- Tiểu hài tử không cần hồ nháo, con đưa video đó cho ta xem, tuổi trẻ chính là tìm cái mới mẻ vui chơi, từ hôn cái gì, họ lại nói Hàn gia chúng ta keo kiệt.

- Muốn con…

Xen vào việc của người khác, Hàn Thư Hân còn chưa kịp mở miệng, đã bị mẹ cô đoạt mất.

- Hợp tác là hợp tác, hôn sự là hôn sự. Sau khi lui hôn, hợp tác vẫn có thể tiếp tục tiến hành, chuyện đại sự cả đời của Hân Hân quan trọng hơn. 

- Tiểu tử Lưu Duệ Thành kia căn bản không coi trọng, nếu không phải Hân Hân thích, tôi không có khả năng đồng ý cùng Lưu gia đính hôn.

- May mà Hân Hân thông minh, nhìn thấu bản chất của tiểu tử Lưu Duệ Thành kia, không cần đạp lên chung thân, hạnh phúc chính mình.

Hàn Thư Hân:…..

Cô muốn nói, nguyên chủ thật sự một chút cũng không thông minh, đến chết trong lòng vẫn nhớ tên khốn Lưu Duệ Thành kia.

- Con gái không cần hành động theo cảm tính, cùng Lưu gia đính hôn, vốn là nhà chúng ta trèo cao, hiện tại vì việc nhỏ như vậy mà muốn từ hôn, nếu truyền đi em để mặt mũi anh ở đâu?

- Lại nói, em cũng không phải không biết, trong giới đều là như vậy, nếu bây giờ Hân Hân rộng lượng, nắm được vị trí chính thất, sau này con bé không cần để mấy người phụ nữ đó ở trong lòng.

- Còn có cái gì về sau, qua vài ngày nữa là…

Hàn Thư Hân thấy mẹ muốn nói ra chuyện mạt thế, nhịn không được ôm bụng kêu đau:

- Mẹ, mẹ, con đau bụng, đau quá!

- Nữu Nữu à, con làm sao vậy?

Mẹ thấy cô ôm bụng kêu đau, không để ý tới việc cắt ngang cuộc nói chuyện với Hàn Nghị, vội vàng liên lạc với bác sĩ gia đình.

Hàn Thư Hân nằm ở trên giường, hừ hừ đứng lên, vừa mới nãy là giả đau bụng, còn bây giờ là đau bụng thật.

- Mẹ, mẹ, con đau bụng.

Ngay sau đó một cổ nhiệt từ bụng chảy ra, đậu má, kinh nguyệt đến. Mẹ cô bận trước bận sau, lấy quần nhỏ cùng băng vệ sinh, lại đi pha nước đường đỏ cho cô.

Chờ bà bận rộn xong này hết mọi thứ, Hàn Nghị đã rời đi từ lâu. Bà sửng sốt một lát, lập tức trầm mặc lên lầu cùng Hàn Thư Hân.

Bác sĩ gia đình sau khi khám, chỉ nói là thân thể lạnh, uống nhiều nước nóng, thật sự đau không chịu được, lại phải uống hai viên thuốc giảm đau. Buổi tối, cô ngủ ở trong phòng mẹ.

- Hàn......ba của con đâu?

- Ba con có chuyện, đi ra ngoài rồi!

Mẹ cô mất tự nhiên cười gượng.

- Nữu Nữu, bụng còn đau hay không, muốn mẹ xoa bụng cho con không?

- Không đau.

Hàn Thư Hân lắc đầu, cẩn thận nhìn chằm chằm đôi mắt của mẹ.

- Mẹ, mẹ có nghĩ tới, ba ở bên ngoài có người khác hay không?

Hàn Thư Hân nói xong câu đó, cảm giác nháy mắt thân thể mẹ cô cứng đờ. Có lẽ, trong lòng bà cũng có loại suy đoán này, chỉ là không dám suy nghĩ nhiều.

- Mẹ, về sau, có khi nào mẹ sẽ không cần con không?

Trong lòng Hàn Thư Hân ngũ vị tạp trần, vừa hy vọng mẹ có thể tìm được một người đàn ông chân chính yêu mẹ, lại sợ hãi mẹ có tình yêu mới sẽ không cần cô, thật là mâu thuẫn!

Bà thu thập xong suy nghĩ hỗn độn của bản thân, nghiêm mặt nói.

- Hân Hân, mẹ mặc dù không sinh con ra, nhưng con là đứa bé mẹ từng chút nuôi lớn, mẹ có thể không cần ai nhưng con sẽ không bao giờ không cần.

Bà dừng một chút

- Bao gồm ba con trong đó.

Nghe mẹ nói như thế, cô dùng chăn che miệng lại cười trộm, thật tốt, cô là vị trí đầu tiên trong lòng mẹ!

- Mau ra đây, đừng làm mình khó chịu. 

Mẹ kéo chăn của cô xuống để cô không bị khó chịu.

- Mẹ, mẹ ở trong lòng con cũng là vị trí số một!

- Được, được, được! 

Bà liên tục nói ba chữ được, hốc mắt hồng hồng, quay đầu vụng trộm lau nước mắt. Hàn Thư Hân từ phía sau lưng ôm lấy mẹ.

- Mẹ, không cần nói cho ba biết được không. Trong mơ, ba đối với mẹ không tốt.

Dừng một chút, Hàn Thư Hân sắp xếp lại ngôn ngữ một chút, tiếp tục nói.

- Mối tình đầu của ba bây giờ cũng là tình nhân của ba - Triệu Tiểu Tuệ, sinh con trai cho ba tên là Hàn Kỳ, so với con còn lớn hơn nửa tuổi...,trong tận thế, không có mẹ sau này, Triệu Tiểu Tuệ liền trở thành Hàn phu nhân.

- Còn có, lúc trước hai người đó tách ra, cũng là bởi vì gia cảnh Triệu Tiểu Tuệ bình thường, không giúp gì được cho ba.…

Còn có cái gì không hiểu, Hàn Nghị từ đầu đến cuối chính là một tên lừa gạt, lừa tình cảm của mẹ, lừa sự giúp đỡ của mẹ, cái gì nhất kiến chung tình đều là giả!

- Huhuhu.

Trong phòng vang lên tiếng khóc nặng nề của bà.

- Khóc ra đi, khóc ra sẽ nhẹ nhõm hơn chút! Mẹ, con vẫn sẽ luôn bên cạnh người, đuổi đều không đi!

- Oa…

Bà càng khóc lớn hơn, mấy năm nay trôi qua quá khổ, vì Hàn Nghị mà thoát rời khỏi Yên gia, giúp ông ta tìm phương pháp làm ăn, khắp nơi bán mặt mũi cầu người.

Không biết là bà cùng Hàn Thư Hân, vẫn là Hàn Thư Hân cùng bà, giờ khắc này hai người tâm liền tâm, ai cũng không thể đem hai người tách ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play