Hàn Thư Hân mơ mơ màng màng tỉnh lại, thấy mình đang nằm ở trong bệnh viện, cách đó không xa truyền đến tiếng nói của hai người xa lạ đang thân mật trò chuyện.

- Huhuhu, A Thành, đều là em không tốt, nếu không phải vì em, Hân Hân cũng sẽ không bị ngã cầu thang.

Lưu Duệ Thành nhìn người con gái mình yêu hai mắt đẫm lệ, nhìn thấy mà đau lòng, người con gái của anh ta vì sao lại khóc, là do nữ nhân đang nằm trên giường kia.

- Ngoan bảo bối, đừng khóc, em khóc anh đau lòng. Hàn Thư Hân ngã cầu thang cùng em có quan hệ gì, trách thì trách cô ta không tốt, gặp được em làm việc tốt, cô ta đáng đời!

Mắt Hàn Thư Hân híp lại nhìn, cách đó không xa một nam nữ không kiêng nể ai ôm nhau nói chuyện, môi cô giật giật, lại không phát ra được tiếng. 

Nam nhân cao lớn đem nữ nhân nhỏ nhắn, xinh xắn ôm vào trong lòng, nam nhân mặc sơmi trắng, phối hợp quần âu màu đen, nhìn anh ta có lẽ cao 1m8.

Anh ta một tay ôm eo nhỏ nữ nhân, một tay lau nước mắt cho cô gái đó. Cô gái anh ta ôm mặc một bộ váy liền áo màu trắng tới đầu gối, trong hốc mắt nước mắt rơi xuống từng giọt như trân châu, cái miệng nhỏ nhắn khóc thút thít, nhìn giống trà xanh mười phần.

- Đều tại anh, nếu không phải tại anh, Hân Hân cũng sẽ không giận em. A Thành, Hân Hân khẳng định hận em muốn chết, chúng ta chia tay đi.

Nói xong câu đó, cô gái đó hai mắt đẫm lệ nhìn chăm chú nam nhân, động tác chậm rãi rời khỏi cái ôm của nam nhân.

- Nói lời ngốc gì vậy, Dung Dung, người anh thích vẫn luôn là em, em như thế nào có thể đẩy anh ra!

Nam nhân dùng lực ôm chặt eo nữ nhân, đôi mắt bởi vì tức giận trở nên đỏ ngầu. Không nói lời nào liền hôn đôi môi đỏ mọng của cô ta, trong lúc nhất thời phát ra tiếng nước chậc chậc, tiếng thở dốc nghe rõ ở trong phòng bệnh yên tĩnh. Hàn Thư Hân cả người còn trong trạng thái mơ màng, liền bị bắt xem quá trình hai người "khẩu chiến". 

Cô năm nay mới mười tám tuổi, vừa kết thúc kì thi đại học, thật vất vả thoát khỏi cuộc sống học sinh cấp 3, thời điểm được nghỉ hè cô chơi tới điên rồi. Gia cảnh của cô cũng không tệ, cùng mấy bạn học xuất ngoại du lịch, lại không nghĩ lúc máy bay bay qua khu tam châu, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện tia chớp quỷ dị. 

Cô đi máy bay bị tia chớp đánh trúng, mở mắt ra liền thấy mình nằm trên giường bệnh ở bệnh viện. Rất rõ ràng bản thân vào bệnh viện, chẳng lẽ máy bay bị đánh trúng, cô may mắn sống sót? Hàn Thư Hân chớp mắt hai lần, tự hỏi một chút cô nằm ở bệnh viện nào? 

Vì sao chỉ có đôi mắt là có thể động, có phải ngã từ trên máy bay xuống bị tàn phế không? Cô mở to mắt, nhìn chằm chằm đôi nam nữ đang hôn nhau, hy vọng hai người có thể cảm giác được ánh mắt của cô. Nhìn chằm chằm một lúc lâu đôi mắt của cô cảm thấy xót, nhưng hai người kia vẫn ôm hôn nhau. 

Đậu má, hai người này thật chuyên nghiệp, cô tỉnh lại còn không biết. Đột nhiên, một trận mê mang ập tới, Hàn Thư Hân cảm thấy khó chịu, vì thế yên lặng nhìn chằm chằm trần nhà, hy vọng cảm giác mê mang mau đi qua. Trận mê mang kéo dài tận năm phút, chờ đến khi cô trở lại bình thường thì mới phát hiện trong đầu xuất hiện một vài kí ức nhỏ. 

Cô vậy mà xuyên không, là xuyên vào bên trong một quyển mạt thế H văn. Trong sách nữ chính tên là Triệu Dung Dung, có thể nói là con gái ruột của tác giả, khuôn mặt kiều mị động lòng người, dáng người lồi lõm trước sau, quan trọng nhất là hồn nhiên lương thiện, có thể nói là thiên hạ thánh mẫu. 

Lại thêm khí vận quanh thân, sau mạt thế không chỉ thức tỉnh dị năng hệ chữa trị, còn có thể cảm ứng các loại bảo vật, bất cứ bảo bối gì cuối cùng đều sẽ rơi vào trong tay nữ chính. 

Dựa vào vận may đặc biệt đó, nữ chính ở trong tận thế hỗn loạn mà vẫn nổi bật, hấp dẫn vô số nam nhân chất lượng tốt. Những nam nhân này một bên tạo sự nghiệp, một bên đi theo bên cạnh nữ chính, vì để được nữ chính ưu ái, mỗi ngày các nam chính đều dùng thủ đoạn, cuối cùng cũng ôm được mỹ nhân về. 

Kết thúc câu chuyện, các nam chính vì quá yêu thích nữ chính mà cam tâm tình nguyện cùng chung nữ chính. Cùng nhau thành lập căn cứ Z lớn nhất an toàn nhất. Nữ chính dựa vào việc thu thập hậu cung, mỗi ngày ở trên giường cùng các nam nhân. 

Hàn Thư Hân muốn khóc, không nghĩ đến ra đi du lịch một chuyến, khiến mình xuyên vào trong sách. Nhưng mắt của cô rất khô, khóc không ra một giọt nào, cô vẫn không thể khống chế cơ thể này. Làm sao bây giờ, nếu cha mẹ cô và những người yêu thương cô biết tin cô gặp nạn, khẳng định sẽ khóc lớn một hồi, bảo bối khuê nữ ngay cả hài cốt đều không còn, bọn họ cảm thấy rất thương tâm.

May mà cha mẹ cô đã tính sinh cho cô em trai hoặc em gái, lần này bọn họ có thể sinh rồi. Tốt nhất sinh đôi, một nam một nữ, cho giấc mơ có nếp có tẻ được như ý. Hàn Thư Hân thử khống chế cơ thể, rốt cuộc cười khổ, không nghĩ đến lúc này cô còn có thể suy nghĩ vui thay cho cha mẹ cô.

Thu lại suy nghĩ, Hàn Thư Hân lại thở dài, cô hiện tại hẳn là sống thế nào! Bởi vì cô xuyên không vào trong sách nhưng không phải nữ chính. Cô xuyên vào một nữ phụ cùng họ cùng tên với cô, mạt thế đến vì nữ chính có bàn tay vàng do cô cung cấp nên trong mạt thế cô không còn gì! 

Trong sách Hàn Thư Hân là một bạch phú mỹ giả, tại sao là bạch phú mỹ giả? Này phải bắt đầu từ cha cô. Cha Hàn Thư Hân tên là Hàn Nghị, là người lớn lên đẹp trai, tài giỏi trong lúc quen bà Yên. Bà Yên Yên họ Yên, tên chỉ có một chữ Yên, là Yên gia đại tiểu thư Bắc Kinh, bà ấy đối với Hàn Nghị là nhất kiến chung tình, Hàn Nghị không tốn sức chút nào theo đuổi bà.

Người Yên gia không vừa mắt với Hàn Nghị, khổ nỗi bà bị mê hoặc thần hồn điên đảo, toàn tâm toàn ý yêu Hàn Nghị, không màng người Yên gia phản đối, tốt nghiệp đại học liền cùng Hàn Nghị nhận giấy chứng nhận kết hôn.

Câu chuyện cũ rích, phần sau nội dung còn càng cẩu huyết hơn. Hàn Nghị ở ngoài mặt khoác lên mình bộ mặt chính nhân quân tử, đối với bà săn sóc ôn nhu, nhưng sau lưng bà lại ngầm nuôi tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ. Hàn Thư Hân chính là con của Tiểu Ngũ với Hàn Nghị. 

Tiểu Ngũ cũng là người phụ nữ số khổ, bị Hàn Nghị lừa thân lừa tâm, cuối cùng biết được chân tướng là Hàn Nghị có vợ, bà ấy bị khó sinh, Hàn Thư Hân chính là đứa trẻ khó sinh đó. Biết được gương mặt thật của Hàn Nghị, người Yên gia, vốn muốn để bà cùng Hàn Nghị ly hôn. Nhưng bà lại như bị ma quỷ ám, quỳ xuống khóc lóc cầu xin Hàn Nghị tha thứ, cũng đem Hàn Thư Hân nuôi bên người.

Chuyện này khiến Yên gia ở Kinh Đô bị chê cười, lão gia tử Yên gia phẫn nộ đem bà đuổi khỏi Yên gia. May mà thân phận của bà vẫn còn đó, bạn bè không phú thì quý, bà dưới sự trợ giúp của bạn bè, cùng Hàn Nghị dốc sức làm ăn, cũng có chỗ đứng trong đám người quyền thế ở Kinh Đô. 

Chẳng qua, không biết nguyên nhân gì, bà vẫn luôn không thể mang thai, cho nên bà để Hàn Thư Hân danh chính ngôn thuận thành con gái của mình với Hàn Nghị. 

Nhưng cô không phải bà sinh ra, cho nên Hàn Thư Hân cảm thấy cô là bạch phú mỹ giả. Bạch phú mỹ giả Hàn Thư Hân thừa kế ưu điểm của cha và mẹ, luận diện mạo cũng xinh đẹp, rung động lòng người như nữ chính, luận đầu óc, Hàn Thư Hân cũng là học bá. 

Nhưng ai bảo cô là mệnh pháo hôi, thế giới này nam nhân đều như có bệnh, chỉ cần vừa thấy nữ chính liền sẽ yêu cô ta. Trong này bao gồm bạch nguyệt quang của Hàn Thư Hân, chính là người hiện tại đang ôm Triệu Dung Dung hôn môi, Lưu Duệ Thành.

Cha của Lưu Duệ Thành cùng cha của Hàn Thư Hân là bạn bè trên thương trường, Hàn Thư Hân từ nhỏ đã thích Lưu Duệ Thành, đáng tiếc hoa rơi vô ý, nam nhân vô tình. Trong lòng Lưu Duệ Thành chỉ có nữ chính Triệu Dung Dung.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play