Edit: Tiểu Hắc Miêu

Fanpage: Góc tiểu thuyết của mèo đen

Bọn họ lớn lên cùng nhau từ nhỏ, nhà anh chính là ngôi nhà thứ hai của cô, cho nên cô có thể tùy ý ra vào.

Khi nào mà cô vào nhà anh cô cần phải tìm anh để mở cửa.

Đợi đã, có gì đó không đúng.

Doãn Thiếu Kiệt cảm thấy có gì đó không đúng.

Anh hơi nheo mắt, nhìn cô rồi nói: "Em đang nói đến căn nhà nào của anh thế? Không phải là… Căn chung cư mà anh đang ở chứ?"

Mộ Tiểu Thiểu thành thật gật đầu: "Đúng vậy, nếu không tôi tìm anh làm gì? Anh thật ngu ngốc."

Cô nhìn anh như nhìn một tên ngốc.

Câu hỏi này rõ ràng vô nghĩa, nếu cô tới Doãn gia thì cô cần gì phải tìm anh?

Vẻ mặt Doãn Thiếu Kiệt ngơ ngác, lông mày anh nhíu lại, bàn tay đè lên vai cô mạnh hơn một chút, nghi ngờ nhìn cô rồi hỏi: "Em tới chung cư của anh làm gì? Đã muộn như vậy rồi, nếu em muốn tìm một chỗ để ở thì cứ đến tìm mẹ anh là được, cần gì phải đi tìm anh?"

Mặc dù anh mơ hồ nhận ra có gì đó không ổn, nhưng anh không chắc chắn cảm giác này đúng hay sai, anh thà chọn sai còn hơn!

Mộ Tiểu Tiểu nhìn anh, khóe miệng nhếch lên, cô nở một nụ cười xấu xa, chậm rãi nói: "Xem ra anh còn chưa biết anh bị mẹ Doãn tính kế, yên tâm yên tâm, tôi cũng là người bị hại, tôi hiểu tâm trạng của anh."

Vẻ mặt Doãn Thiếu Kiệt buồn bực: "Cái quỷ gì thế? Rốt cuộc là có chuyện gì, em nói mau!"

"Từ hôm nay trở đi, chúng ta chính là…" Mộ Tiểu Tiểu đang muốn nói sau này bọn họ là vị hôn thê, sẽ sống chúng với nhau.

Nhưng mà, bọn họ đang đứng ở cửa quán bar, một người đàn ông hùng hổ đi về phía họ, chen vào lời cô định nói.

“Cô gái nhỏ, cô mau trả tiền cho tôi!” 

Hóa ra là tên tài xế đáng khinh kia.

Mộ Tiểu Tiểu nghĩ đến thái độ vừa rồi của tài xế đối với cô, khuôn mặt nhỏ của cô lại tức giận, cô nhìn ông ta chằm chằm.

"Ông còn muốn tiền? Là muốn lấy tiền để về mua quan tài à?" Cô lạnh lùng cười với tài xế.

Doãn Thiếu Kiệt đang muốn nghe cô giải thích, ai ngờ lại có Trình Giảo Kim đi ra khiến anh không thể nghe thấy gì, khuôn mặt tuấn tú lập tức khó chịu, nhìn tài xế chằm chằm rồi hỏi: "Ông là ai?"

Tài xế vừa nhìn là biết anh là công tử có tiền, khí chất cao quý, cả người tản ra khí chất vương giả, không cần nghĩ cũng biết anh là nhân vật không dễ động vào.

Ông ta nhanh chóng thay đổi thái độ, mỉm cười thân thiết, ôn tồn nói với Doãn Thiếu Kiệt: "Vị thiếu gia này, chuyện là như thế này, vị tiểu thư này mới đi xe tôi tới đây, nhưng chưa trả tiền cho tôi, cho nên tôi mới… Không biết, anh có thể trả tiền xe cho tôi không?"

Mộ Tiểu Tiểu khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nói: "Ông chú này, lúc nãy tôi nóu muốn đi vào tìm anh ấy để trả tiền xe cho ông đấy."

Tài xế lập tức đổ mồ hôi lạnh, ông ta cười gượng nói: "Cái này… Là hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi, tiểu thư, cô hiểu lầm ý tôi rồi, cô nói để cô đi vào tìm bạn rồi trả tiền xe cho tôi cho nên tôi mới nói cô để đồ lại coi như là tài sản thế chấp thôi." - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

"Ha ha, hiểu lầm sao?" Mộ Tiểu Tiểu liếc nhìn ông ta.

Doãn Thiếu Kiệt nghe thấy cô nói như vậy, theo bản năng liếc nhìn ngực cô, bây giờ anh mới phát hiện, nha đầu này mặc cái váy bó sát ngực, hình dáng bộ ngực được phô bày hoàn mỹ đến mức có thể khiến người ta chảy máu mũi.

Anh chậc lưỡi hai tiếng, nói: "Mộ Tiểu Tiểu, em thành ra như thế này từ khi nào vậy? Ở bên Mỹ em ăn gì đấy?"

Rõ ràng, trước kia anh còn gọi cô là nhóc con, bây giờ, có chỗ nào nhỏ sao…

Mộ Tiểu Tiểu dùng khuỷu tay đẩy ngực anh, trừng mắt nhìn anh.

Cô buồn ngủ quá, cô muốn đi về ngủ!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play