Edit: Tiểu Hắc Miêu

Fanpage: Góc tiểu thuyết của mèo đen

Doãn Thiếu Kiệt để cô đánh anh, hoàn toàn dung túng cô.

Cảnh tượng này khiến những người xung quanh mở mang tầm mắt, mọi người nhìn hai người họ với vẻ mặt không dám tin, họ còn cho rằng bản thân nhìn nhầm.

Người trước mắt này là Kiệt thiếu ngày thường khí phách mười phần thật sao?

“Được rồi, ngừng được chưa?” Doãn Thiếu Kiệt đưa tay ôm cô vào trong lòng, cô gái ngốc nhỏ nhắn nằm trong lòng ngực rộng lớn của anh, như con chim nhỏ nép vào người.

Chỉ là con chim nhỏ có vẻ không vui lắm, cô còn thở phì phò.

Doãn Thiếu Kiệt vuốt mái tóc rối bời của cô, liếc nhìn cô rồi hỏi: “Mộ Tiểu Tiểu, tạo hình của em là gì đây? Ở Mỹ đang thịnh hành kiểu tóc rối như này à?”

Nhắc đến cái này, Mộ Tiểu Tiểu bĩu môi, liếc nhìn Hàn Vận Nhi, lạnh lùng nói: “Còn không phải là do anh ban tặng sao?”

“Anh?” Doãn Thiếu Kiệt cảm thấy khó hiểu: “Liên quan gì đến anh? Anh cũng vừa mới biết là em về nước mà?”

Mộ Tiểu Tiểu hừ một tiếng, nhìn thẳng Hàn Vân Nhi, nói: “Bạn gái của anh rất lợi hại, tôi tới đây tìm anh, cô ta lại gây rắc rối cho tôi, cô ta còn túm tóc tôi, Doãn Thiếu Kiệt, mắt nhìn của anh tốt thật!” ( truyện trên app tyt )

Câu sau hoàn toàn là ý châm chọc !

Doãn Thiếu Kiệt đã lớn lên với cô từ khi cả hai còn trần truồng cho đến bây giờ, lúc cô vài tuổi thì bọn họ đã quen nhau được vài năm, sao anh lại không hiểu ý tứ trong lời nói của cô chứ. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Ánh mắt sắc bén của anh lập tức nhìn về phía Hàn Vận Nhi, giọng nói lạnh lùng hỏi: “Hàn Vận Nhi, cô kéo tóc em ấy? Ai cho cô lá gan đó hả? Cô dám động vào em ấy?"

Lúc trước Hàn Vận Nhi còn mang vẻ hùng hổ, bây giờ cô ta hoàn toàn giống như cà tím héo, đặc biệt là ánh mắt này của Kiệt thiếu khiến cô ta biết bản thân sắp gặp phải chuyện không hay.

"Kiệt, anh Kiệt… Anh nghe em giải thích, không giống như cô ta nói đâu! Là cô ta, là vì thái độ của cô ta quá kiêu ngạo, còn nữa, cô ta dựa vào đâu mà dám gọi đầy đủ tên anh chứ! Cô ta như vậy là không tôn trọng anh, em tức giận nên…"

Hàn Vận Nhu muốn nói chuyện hợp tình hợp lý một chút, cho nên cô ta cố gắng nghĩ ra mọi tội lỗi của Mộ Tiểu Tiểu.

Khóe miệng Doãn Thiếu Kiệt nhếch lên, ngón tay thon dài đẹp đẽ đặt lên vai Mộ Tiểu Tiểu, liếc Hàn Vận Nhi nói: "Ha ha, em ấy dựa vào cái gì sao? Dựa vào tôi cho phép! Em ấy gọi tôi như thế nào còn cần cô quản sao?"

Vốn dĩ Mộ Tiểu Tiểu vẫn hơi tức giận, nghe thấy anh mắng Hàn Vận Nhi như vậy thì trong lòng cô cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Sắc mặt Hàn Vận Nhi trắng bệch khi nghe thấy câu nói này, cô ta chưa từng gặp tình huống này bao giờ, cô ta quen Doãn Thiếu Kiệt từ lúc học cấp hai, cô ta vẫn luôn thích anh, vì vậy mấy năm nay vẫn luôn để ý đến anh, nhưng cô ta chưa bao giờ nghe nói có cô gái nào có thể được anh sủng ái như vậy.

Mỗi người bạn gái của Doãn Thiếu Kiệt đều chỉ được gọi anh là Kiệt thiếu, chưa từng có ai là ngoại lệ.

Hàn Vận Nhi làm sao có thể nuốt trôi cục tức này.

Dựa vào cái gì, cô ta dựa vào cái gì mà được ngoại lệ chứ?

Hốc mắt cô ta đỏ lên, nước mắt chảy xuống, bộ dạng rất đáng thương.

"Anh Kiệt… Em thật sự không biết, em không biết mối quan hệ của cô ấy với anh… Như vậy cũng tốt… Thật xin lỗi, em thật sự không biết…"

Doãn Thiếu Kiệt cảm thấy phiền phức nhất là khi phụ nữ khóc, vẻ mặt anh thiếu kiên nhẫn quay đi.

Mộ Tiểu Tiểu cũng cảm thấy phiền, vốn dĩ muốn xem Doãn Thiếu Kiệt dạy dỗ cô ta thế nào để cô bớt giận.

Cuối cùng cô ta còn khóc lóc, thế này thì dạy dỗ tiếp như nào đây?

Nhưng mà, Mộ Tiểu Tiểu cảm thấy đối phương rất thông minh, hơn nữa chắc chắn cô ta phải hiểu Doãn Thiếu Kiệt lắm mới biết lúc này nên làm như vậy.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play