Edit: Tiểu Hắc Miêu

Fanpage: Góc tiểu thuyết của mèo đen

Hàn Vận Nhi không vui nói: “Cô có thân phận gì chứ? Sao cô dám mắng tôi như vậy!”

Trong lòng cô ta vốn dĩ đang không vui, Doãn Thiếu Kiệt chỉ hẹn hò với cô ta một tuần, sau đó chia tay cô ta, ngay cả lý do chia tay cũng chỉ nói cho có lệ, chỉ vài ngày sau đó đã có tin đồn anh có bạn gái mới, nghe nói còn rất xinh đẹp.

Cô ta không chỉ thua Mộ Tiểu Tiểu về ngoại hình, mà về dáng người cô ta cũng cũng thua xa, bây giờ cô ta còn thua cả về khí chất, sao cô ta có thể chịu được?

Dù thế nào đi nữa, cô ta cũng phải lấy lại khí thế!

Mộ Tiểu Tiểu không muốn nói chuyện với cô gái trước mặt, dù chỉ nói vài câu cô cũng cảm thấy lãng phí thời gian, bây giờ cô chỉ muốn tìm Doãn Thiếu Kiệt.

Cô nhìn người phục vụ bên cạnh, hỏi: “Nhà vệ sinh nam ở đâu vậy? Anh dẫn tôi tới đó đi.”

Nam phục vụ kinh ngạc: “Cô muốn tới nhà vệ sinh nam sao?”

Mộ Tiểu Tiểu mất kiên nhẫn, đôi mắt đen láy xinh đẹp trừng anh ta, nói: “Không phải anh bảo Doãn Thiếu Kiệt đi vệ sinh à? Tôi không tới nhà vệ sinh nam, chẳng lẽ tới nhà vệ sinh nữ để tìm anh ta?”

“Ờ, ồ ồ…”

Hàn Vận Nhi rất muốn tức giận.

Người phụ nữ này dám bơ cô ta!

Dù sao thì cô ta cũng là hoa khôi của trường Trung học số 2!

Cô ta không thể để cô gái này kiêu ngạo trước mặt cô ta, đặc biệt cô gái này còn là bạn gái mới của Kiệt thiếu! ( truyện trên app T Y T )

“Cô dựa vào cái gì mà dám bơ tôi? Nhìn tôi đi! Tôi đang nói chuyện với cô đấy! Này, cô có nghe thấy không?!” Hàn Vận Nhi tức giận duỗi tay túm tóc Mộ Tiểu Tiểu.

Quán bar chỉ bật đèn màu, ánh sáng khá mờ ảo, Mộ Tiểu Tiểu nhất thời không phòng bị nên cô bị cô ta túm lấy tóc, da đầu cô lập tức trở nên tê dại.

“Cô buông tay ra!” Cô hét lên.

Hàn Vận Nhi đắc ý: “Tôi không buông tay đó, cô dám làm gì tôi?”

Mộ Tiểu Tiểu cắn răng, cũng không khách sáo nữa, cô vươn tay túm lấy làn váy của Hàn Vận Nhi, kéo váy ngắn của cô ta xuống.

“A—” Sắc mặt Hàn Vận Nhi tái nhợt, cô ta thả tay ra rồi nhanh chóng kéo váy ngắn của mình lên, nhưng cảnh tượng xấu hổ vừa rồi của cô ta đều bị người khác nhìn thấy hết, tất cả mọi người đều bật cười.

Sắc mặt Hàn Vận Nhi hết xanh lại tím, cô ta tức giận trừng mắt nhìn Mộ Tiểu Tiểu, quát: “Đồ đê tiện! Tôi không tha cho cô đâu!” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Mộ Tiểu Tiểu vênh mặt, không hề sợ hãi nhìn cô ta, ánh mắt như đang nói, cô ta có bản lĩnh thì xông tới đây.

Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra.

Một giọng nam từ tính vang lên: “Có chuyện gì vậy?”

Mộ Tiểu Tiểu vừa nghe thấy âm thanh quen thuộc, cô xoay người lại, ánh mắt oán giận trừng mắt nhìn người vừa bước vào.

“Doãn! Thiếu! Kiệt!”

Doãn Thiếu Kiệt đang chống một tay lên khung cửa, làm bộ dạng đẹp trai tuấn tú, vừa nghe thấy giọng nói này thì sửng sốt, chăm chú nhìn người con gái nhỏ nhắn trước mặt, kinh ngạc: “Tiểu Tiểu? Sao em lại ở đây?”

Mộ Tiểu Tiểu cười nham hiểm, đi về phía anh: “Không tệ, còn tưởng anh quên tôi rồi, rất tốt.”

Cô đi tới trước mặt anh, sau đó tát anh một cái.

Mọi người xung quanh đều hít ngụm khí lạnh khi chứng kiến cảnh này.

Chúa ơi!

Người phụ nữ này dám đánh Kiệt thiếu?

Doãn Thiếu Kiệt nheo đôi mắt đào hoa lại, kịp thời nắm lấy bàn tay nhỏ của cô.

“Sao vậy? Vừa trở về đã mất bình tĩnh rồi.” Điều khiến mọi người càng khiếp sợ hơn, Doãn Thiếu Kiệt không những không tức giận mà lời nói của anh còn có ý dỗ dành cô.

“Hừ! Anh có biết chỉ vì tới đây tìm anh mà tôi đã gặp phải bao nhiêu chuyện!” Mộ Tiểu Tiểu tức giận nói, tránh để anh túm lấy bàn tay nhỏ, lần này cô nắm chặt thành nắm đấm rồi đánh vào ngực anh.

Doãn Thiếu Kiệt để cô đánh, hoàn toàn dung túng cô.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play