Cô cái gì cũng không nói, vừa nói ra liền nghe được đầy sự trào phúng.
Tưởng Du nước mắt giàn dụa khiến mọi người thương tiếc liền trở thành trò cười trong nháy mắt.
Lúc này, người vẫn luôn không nói gì, Lục Gia Tử, rốt cuộc cũng mở miệng, anh ta hơi nhíu mi lại, nhìn Cố Ninh tựa hồ có chút đang nhìn đứa trẻ không biết điều, lại tựa hồ cảm giác như cô đang cố tình gây sự: “Cố Ninh. Ngay tại tình huống đó, nếu em thật sự đã bị tang thi cắn, cho em lên xe như vậy sẽ gây nguy hiểm cho mọi người…”
Trang Thần lại lần nữa lên tiếng, mang theo sự châm chọc: “Cho nên các người liền bỏ lại cô ấy?”
Lục Gia Tử mày nhăn lại, có chút bất mãn nhìn Trang Thần, sau đó nói tiếp: “Nếu lúc ấy ngoài xe bất luận là ai, tôi cũng đều sẽ quyết định như vậy.”
“Nếu lúc ấy tôi lên xe, thật sự bị tang thi cắn đi chăng nữa, thời gian biến đổi thành tang thi cũng đủ cho các người đối phó. Các người thậm chí còn không thèm xác nhận xem tôi có thật sự bị tang thi cắn hay không, chỉ bởi vì các người không muốn mạo hiểm, cho nên mới mặc kệ tôi sống chết…” Cố Ninh nói tới đây, âm thanh hơi trầm, sau đó lạnh lùng nhìn anh ta nói: “Tôi cũng không phải ‘bất luận là ai’1, tôi là Cố Ninh.”
Cô nói xong câu đó cũng không để cho Lục Gia Tử cơ hội nói chuyện, nói tiếp: “Các người hẳn là đã quên xe này do ai tìm thấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT