Cố Ninh cảm giác mạch máu trong người mình đều như đang chảy ngược lên, xông thẳng tới đỉnh đầu, thân thể lại như bị ném tới động băng, khắp người phát lạnh, cô đột nhiên kéo cổ áo Lục Gia Tử, ánh mắt lạnh lẽo, lạnh giọng chất vấn: “Ba mẹ tôi đâu? Ba mẹ tôi ở đâu?!”
Lục Gia Tử bị Cố Ninh nhìn chằm chằm, chỉ cảm thấy có mỗi cỗ hàn ý xông thẳng lên người, trong khoảng thời gian ngắn không nói nên lời.
“Cố Ninh! Cố Ninh, em bình tĩnh một chút.” Thấy tình hình không đúng, Phương Pháp vội vàng tiến lên kéo Cố Ninh, đồng thời tay trái chặn trước Lục Gia Tử, sợ anh ta sẽ động thủ với Cố Ninh.
Trang Thần khoanh tay đứng dựa cửa, ánh mắt quét qua những người ở trên xe, đến khi thấy khuôn mặt bọn họ biến hóa từ quái dị đến biểu cảm chột dạ, ít nhiều cũng đoán được chuyện gì đã xảy ra.
“Ninh Ninh… Ba mẹ cháu đi được nửa đường đã xuống xe đi tìm cháu. Ta không ngăn được bọn họ lại, ta thực sự xin lỗi…” Ngồi ở hàng sau cùng, Tưởng Nhạc Châu có chút áy náy nói.
Ngồi ở bên cạnh ông ta là Lâm Mĩ Phượng, bà ta túm tay bất mãn nói: “Sao ông lại phải xin lỗi, đó là do chính bọn họ muốn chết muốn sống đòi đi! Chúng ta cũng đã khuyên ngăn, thế là quá tận tình tận nghĩa rồi!”
“Tận tình tận nghĩa?” Cố Ninh đột nhiên nhìn về phía Lâm Mĩ Phượng, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói: “Thời điểm mạt thế bùng nổ, tôi lái xe đi đem các người một nhà cứu ra, từ trong đàn tang thi lôi bà ra không ít hơn một lần! Lúc đó mấy người có nói với tôi một câu tận tình tận nghĩa?!” Ánh mắt Cố Ninh nhìn những người xung quanh, vô cùng lạnh lẽo nói: “Còn mấy người, lúc trước tôi không nên cứu mấy người.” Giọng cô không có một chút tức giận, vô cùng bình tĩnh nói từng từ từng chữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT