Trang Thần giơ súng, đối với những người trong xe mỉm cười, nụ cười kia thực sự rất mỹ lệ, nhưng trong mắt những người kia lại cảm thấy đáng sợ không nói nên lời, cô mỉm cười nói: “Các ngươi nói thử xem, nếu bây giờ tôi giết người, còn có ai quản không?”
Khóe miệng Phương Pháp giật giật, lại không lên tiếng.
Nụ cười trên mặt Trang Thần vụt tắt, sau đó lạnh giọng nói: “Các người đoán thử xem, tôi có dám giết người không?” Nói xong, cô liền đem họng súng lướt qua tất cả mọi người, từng người bị họng súng chỉ qua mặt mày nhanh chóng biến sắc, tất cả đều im lặng không dám lên tiếng.
Trang Thần khinh miệt nói: “Cố Ninh, cô thấy được không? Có những người, trời sinh chính là là thế, không thể giảng giải đạo lý cho bọn họ được. Bây giờ cô xem, như thế này bọn họ không phải ngoan ngoãn, nghe lời hơn rồi sao.”
“Trang Thần, cô đừng dọa bọn họ.” Cố Ninh mỉm cười duỗi tay đem cánh tay đang cầm súng của Trang Thần xuống, sau đó nói: “Những người trong xe này đại đa số đều là nhìn tôi lớn lên, là trưởng bối, chúng ta không thể quá tuyệt tình.” Cô dừng một chút, nói: “Cũng đừng làm bẩn tay mình.”
Trang Thần kinh ngạc nhướn mày.
Coi như mọi người trong xe đều cùng lúc lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, Lục Gia Tử lại nhìn Cố Ninh đang mỉm cười, trong lòng dâng lên một tia dự cảm không lành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play