Chung Húc học giống Cố Ninh làm thành từng vòng tròn, sau đó đưa cổ tay vào trong và kéo đầu dây đang nắm trong tay, nút thòng lọng nháy mắt siết chặt đem cổ tay của anh trói lại. Thấy quả nhiên hữu dụng, Chung Húc liền cùng Cố Ninh làm thêm mấy cái. Sau khi làm xong, Chung Húc muốn cầm chúng ra ngoài bố trí, nhưng bị Cố Ninh giữ lại.
“Để tôi.” Cố Ninh nói. Cô đem đống vòng tròn mà Chung Húc cầm trong tay lấy lại, đưa tay tém gọn lại tóc xuống dưới vành mũ, sau đó nhẹ nhàng đi ra ngoài.
Cô giống như là một con mèo, từng bước chân nhẹ nhàng dẫm lên mặt đất, không phát ra bất cứ một âm thanh nào. Cố Ninh nằm ở trong bụi cỏ kiên nhẫn nghiêng tai lắng nghe, xác định không có phát hiện bất cứ một động tĩnh gì khác thường mới tiếp tục đi tới. Cô nhanh nhẹn xuyên qua giữa rừng cây, đem đống bẫy rập lúc nãy bố trí xong xuôi, đang chuẩn bị trở về…
Bỗng nhiên một tiếng chim hót vang lên.
Cả người Cố Ninh khẽ sững lại, nhưng cơ hồ ngay lập tức không có chút nào do dự cả người chậm rãi lui vào bên cạnh một bụi cây gai. Nhưng mà bụi cây gai này cũng không rậm rạp, nếu như có người đến gần rất nhanh sẽ bị phát hiện. Cố Ninh điều động dị năng, bụi cỏ mới vừa rồi bị cô đè dẹp lép bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy lập tức phát triển tươi tốt và cao lên không ít, biến thành nơi hoàn mỹ để Cố Ninh ẩn nấp.
Âm thanh vừa rồi là do Trần Căn phát ra, hắn bắt chước chim hót có thể nói giống như đúc, là ám hiệu để nhắc nhở đồng đội vào thời khắc khẩn cấp mà không kinh động đến quân địch. Ám hiệu kia rõ ràng là Trần Căn phát ra nhắc nhở Cố Ninh đã tìm thấy tung tích đám người ở Lữ đoàn Năm Sao.
Không nghĩ tới bọn họ lại tới nhanh như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT