Giống như đội trưởng đại đội hai vừa nói, ngoài Cố Ninh; Trương Tiểu Bạch, Chung Húc và Trần Căn đối với địa hình trên núi có thể nói là quen cửa quen nẻo. Cố Ninh thì chỉ mới lên núi đúng một lần vào thời điểm huấn luyện sát hạch, tuy rằng không có nhớ quá kỹ địa hình nơi đây, nhưng phương hướng đại khái vẫn hiểu rõ. Điều này đối bọn họ mà nói thật đúng là một ưu thế rất lớn.
Từ lúc đặt chân lên núi, thần kinh cả bốn người luôn luôn căng chặt, lúc này ai cũng vô cùng cẩn thận. Lần huấn luyện sát hạch trước, bọn họ chỉ là đấu cùng với những đội khác nên họ vẫn tham gia với một tâm thế khá thoải mái và quyết hơn thua đến cùng. Nhưng lần này hoàn toàn khác, việc phải đối mặt với Lữ đoàn Năm Sao làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng áp lực, chung quanh dù chỉ là một chút gió thổi cỏ lay đều khiến họ trở nên cảnh giác. Ngay cả Trương Tiểu Bạch luôn luôn cười hì hì thì lúc này mày cũng nhíu chặt, vô cùng nghiêm túc mà đưa ánh mắt dò xét khắp nơi.
Bốn người không dám chạy vội, một đường phải vừa quan sát, vừa cong thân mình từ từ tiến về phía trước.
Người Lữ đoàn Năm Sao so với mấy người Cố Ninh thì đã lên núi từ trước, không biết bọn họ đang tránh ở nơi nào quan sát tất cả. Loại cảm giác giống như con mồi đang bị ngắm đến này thật không tốt, tâm trạng căng thẳng khiến ai đấy đều lo lắng bất an.
Bốn người thật vất vả mới di chuyển đến và ẩn nấp ở một sườn núi thấp, lúc này họ dừng lại nghỉ ngơi khôi phục chút thể lực.
Trương Tiểu Bạch dựa vào núi đá che lại ngực nói: “Mấy người thế nào rồi? Tôi khẩn trương đến mức tim sắp nhảy ra ngoài luôn rồi.” Trong miệng anh thì nói khẩn trương, nhưng trong ánh mắt lại không dấu nổi sự hưng phấn đang dâng trào.
Không một ai đáp lời. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play