Cánh Cửa Trùng Sinh Ở Mạt thế

Chương 18: Gara


1 tháng

trướctiếp

Nửa đêm, Giả đạo trưởng ngủ thiếp đi bên cạnh cô, phát ra tiếng ngáy nhẹ.

Cố Ninh dựa vào tường, nhưng không cảm thấy buồn ngủ chút nào. Nhịn không được nghĩ, nếu ba mẹ đột nhiên bước vào phòng mà không thấy cô, thì họ sẽ sợ hãi đến mức nào. Hơn nữa chính bản thân cô cũng không biết lý do gì khi đột nhiên cô có thể di chuyển được từ bên thế giới này sang thế giới bên kia. Suy nghĩ của Cố Ninh giống như một vòng luẩn quẩn không có đáp án.

“Sư tỷ, chị không ngủ sao?” Trình Minh từ phía bên kia đi sang đè thấp giọng hỏi.

“Không ngủ được.” Cố Ninh đè thấp giọng trả lời.

“Em cũng vậy.” Giọng Trình Minh mang theo sự vui vẻ khiến Cố Ninh có chút bối rối, ngủ không được thì có gì mà vui vẻ.

Đang lúc này, có một âm thanh mơ hồ vang lên trong đêm im lặng.

Trình Minh cùng Cố Ninh đồng thời sửng sốt một chút, hai người liếc nhau đều cảm thấy được có chút xấu hổ.

Cố Ninh sững người một lúc, rồi nhanh chóng buông lỏng. Trong những ngày ở mạt thế, lễ nghĩa, liêm chính đều bị bỏ lại phía sau, cô thấy nhưng không thể trách. Ngược lại, Trình Minh có một chút xấu hổ thì thầm: “Chúc ngủ ngon, Cố Ninh.” Rồi cậu lại bò trở lại.

Cố Ninh nhìn cậu cẩn thận mò mẫm trong bóng tối để tránh không giẫm lên người khác, cảm thấy hơi buồn cười, nhưng nụ cười chỉ nở ra một chút, đột nhiên cứng lại… Cuối cùng cô cũng tìm ra lý do tại sao trên đường đi, cô cảm thấy có gì đó không ổn.

Bây giờ là buổi đêm, vì để tiết kiệm điện, toàn bộ nhà để xe không bật bất kỳ nguồn sáng nào, nhưng cô có thể thấy rõ mọi ngóc ngách trong bóng tối…

Cố Ninh cũng không cảm thấy hạnh phúc vì khả năng nhìn trông bóng tối, ngược lại càng thấy lo sợ với điều xảy ra với cơ thể mình.

Cố Ninh bắt đầu cẩn thận nhớ lại những trải nghiệm kỳ quái trong vài ngày qua.

Mọi chuyện xảy ra sau khi bị tang thi cắn, cánh cửa đen trong căn phòng màu trắng kỳ lạ đó. Khi mới mở nó, cô đã đi đến một thế giới khác. Đó là cùng một thế giới giống như nơi này, có gia đình, bạn bè của cô ở đó, sự khác biệt duy nhất là nó không bị tàn phá bởi mạt thế… Và khi cô mở lần thứ hai, cô đã đi từ thế giới đó đến thời mạt thế này.

Hơn nữa vết thương trên cơ thể cô tự động lành lại, ngay cả sẹo cũng không có. Mà hiện tại cô còn có khả năng nhìn trong bóng tối.

Nếu không phải cô vẫn mặc đồ ngủ từ nơi đó, thì cô thực sự không tin mình đã sống lại. Cô gần như chắc chắn rằng cả hai bên là thế giới thực!

Nhưng làm thế nào có thể có hai thế giới giống hệt nhau? Cố Ninh cảm thấy rằng chính cô như bị tâm thần phân liệt, thật vất vả mới làm cho đầu óc đang miên man suy nghĩ dừng lại, liền quay về vấn đề chính, sao mình lại có khả năng như vậy.

Cố Ninh đã đưa ra một giả thiết táo bạo, nếu cánh cửa được mở ra vào lần tới, liệu cô có trở lại thế giới đó một lần nữa không?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp