Mẹ Tần nhìn dòng trạng thái con mình đăng, vẻ mặt như thể ‘ông cụ Địa Thiết xem điện thoại’. Bây giờ bà mới biết, hóa ra lúc con mình yêu đương sẽ là người như thế.
Lần trước lúc ăn cơm với Văn Dục Nguyệt xong, sự thay đổi của Văn Dục Nguyệt khiến bà phải kinh hãi. Dáng vẻ một đứa trẻ ngoan dễ bị bắt nạt, bất kỳ ai cũng không ngờ tới trước kia cậu đáng ghét cỡ nào.
Không ai hiểu con bằng mẹ. Trải qua bữa cơm lần trước, bà nhận ra con mình rất thích Văn Dục Nguyệt của bây giờ. Cũng đúng, chính bà cũng thích đứa nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, con trai theo mẹ, thích thế cũng hiểu được.
Mẹ Tần chẳng thèm để ý gì nữa, bà chỉ hy vọng bọn nhỏ có thể cảm nhận được cùng hội cùng thuyền hạnh phúc đến cỡ nào. Nếu Văn Dục Nguyệt thực sự thay đổi tốt hơn, sau đó chung sống đàng hoàng với con mình, vậy thì tốt rồi.
Nghĩ vậy, mẹ Tần bèn lưu bức ảnh về.
…
Tiệc mừng thọ của ông cụ nhà họ Ngụy rất nhanh đã đến.
Nhà họ Tần ở lĩnh vực thương nghiệp có thể nói là một mình một cõi, mấy năm nay nhà họ Ngụy dưới sự dẫn dắt của người thừa kế trẻ tuổi Ngụy Xuyên dần dần đuổi kịp, tuy vẫn còn kém xa nhà họ Tần nhưng ai ai cũng phải khen một câu: ‘Sự nổi bật của Nguỵ Xuyên không thể xem thường.’
Đương nhiên Nguỵ Xuyên cũng chỉ có thể xếp thứ hai trong hàng ngũ người thừa kế trẻ tuổi, vị trí thứ nhất đương nhiên là Tần Duệ Tiêu. Vừa mới đảm nhiệm một con quái vật lớn như nhà họ Tần, Tần Duệ Tiêu vẫn có thể nhanh chóng nắm giữ trong lòng bàn tay, tiếp tục khai thác bản đồ thương nghiệp của nhà họ Tần, không thể không khiến người khác kiêng dè nói một câu: ‘Hậu sinh khả úy*.’
(*Hậu sinh khả úy: hòu shēng kě wèi. 后 生 可 畏
"Hậu sinh khả úy" có nghĩa là lớp trẻ có thể vượt xa cha ông của họ, đáng được tôn trọng. Khen ngợi lớp người trẻ thông minh, siêng năng, tương lai sáng sủa)
Một năm trước, người thừa kế Ngụy Xuyên của nhà họ Ngụy đăng ký kết hôn với đứa nhỏ nhà họ Hà. Hai người bọn họ là đôi thanh mai trúc mã tu thành chính quả, đám cưới của nhà họ Ngụy và nhà họ Hà có thể coi là song hỷ lâm môn. Nhất thời tiếng tăm của nhà họ Hà suýt chút nữa đã đè bẹp nhà họ Tần vẫn luôn khiêm tốn.
Đám người Tần Duệ Tiêu, Phạm Bác Chiêm, Ngụy Xuyên và Hà Đan Diệc cũng cùng thế hệ, tất cả đều là bạn đồng trang lứa, cho dù không chơi thân nhưng cũng khá quen thuộc. Từ nhỏ Tần Duệ Tiêu đã khá lạnh lùng, ngoại trừ Phạm Bác Chiêm không tim không phổi luôn quấn quýt lấy anh, bây giờ cũng chính là bạn bè thân thiết nhất với Tần Duệ Tiêu, thì những người khác lại luôn kính nể Tần Duệ Tiêu cao cao tại thượng, không dám làm càn, cũng chỉ có thể nói là quen biết.
Năm nay là tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi của ông cụ nhà họ Ngụy, yến tiệc mời khoảng trăm người, yến tiệc trang hoàng lộng lẫy, khách khứa đến thăm đông đảo. Ba Tần mẹ Tần cùng với Tần Duệ Tiêu, Văn Dục Nguyệt cùng nhau xuất hiện với tư cách là cả nhà họ Tần. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Văn Dục Nguyệt không biết nhiều về quy trình và lễ nghĩ trong yến tiệc, Tần Duệ Tiêu cũng không nói những thứ này cho cậu, chỉ bảo cậu yên tâm mà chơi, cậu đến với tư cách là người nhà họ Tần, thì người khác mới là kẻ phải khiến cậu vui lòng, không có chuyện cậu phải nhân nhượng người khác.
Văn Dục Nguyệt thoáng an tâm. Ba Tần mẹ Tần đi ở phía trước, cậu khoác lấy tay Tần Duệ Tiêu đi ở phía sau. Ngụy Xuyên và ba mẹ với tư cách là chủ nhà đi ra trước chào đón. Hà Đan Diệc với tư cách là vợ của Ngụy Xuyên, tất nhiên cũng cùng Ngụy Xuyên chào hỏi khách khứa.
Ngụy Xuyên tao nhã lịch sự lại không mất đi sự nhiệt tình: “Bác trai bác gái, bây giờ ông nội con đang ở trong phòng nghỉ, lát nữa sẽ ra liền.” Nói xong lại quay sang chào hỏi với Tần Duệ Tiêu và Văn Dục Nguyệt: “Anh Tần, anh rể.”
Văn Dục Nguyệt tò mò đánh giá cặp đôi chính trong truyện, bởi vì căng thẳng mà nhịp tim đập nhanh thêm đôi chút.