Mẹ Tần ê răng nhìn bọn họ ‘liếc mắt đưa tình’, ngồi không yên nữa: “Lão Tần, chúng ta đi dạo phố đi.”

Ba Tần đáp một tiếng, vui vẻ đi theo sau mẹ Tần. Tần Duệ Tiêu cũng không khuyên ba mẹ ở lại, anh đứng dậy nhìn bọn họ lên xe rời đi rồi xoay mặt về phía Văn Dục Nguyệt: “Thế nào? Nghe tôi không sai chứ?”

Văn Dục Nguyệt tin phục liên tục gật đầu.

Tần Duệ Tiêu dặn dò cậu: “Nửa tháng này chăm sóc cơ thể cho tốt, đến lúc đó nếu mệt quá ngồi không nổi nữa thì nói với tôi một tiếng, không nên gắng gượng.”

Văn Dục Nguyệt nghĩ tới sắp được ra khỏi cửa tham gia buổi tiệc của nhà giàu thì vui sướng tột cùng. Đương nhiên cũng không bỏ qua lời quan tâm của Tần Duệ Tiêu, ánh mắt cậu sáng rực nhìn anh, thật lòng nói cảm ơn.

Tần Duệ Tiêu nhìn bạn nhỏ được cho chút ánh nắng mặt trời, lo lắng: Dễ dàng thỏa mãn như vậy, nhỡ đâu người khác dùng chút lợi nhỏ tha mất tên ngốc này của anh đi thì phải làm sao đây.

Nếu đã tới nhà họ Tần, anh có nghĩa vụ khiến nhóc con này phân biệt được đâu mới là thứ tốt, không thể bị người khác lừa đi đơn giản được.

Nửa tháng tiếp theo, Văn Dục Nguyệt tràn đầy sinh lực, mỗi ngày đi tập với giáo viên dạy yoga, vẫn không quên chụp hình gửi cho Tần Duệ Tiêu đúng giờ.

Tần Duệ Tiêu nhìn bức ảnh mới nhận được, đồ tập yoga có vẻ tôn lên vòng eo nhỏ đôi chân dài của cậu, động tác có biên độ lớn làm lộ ra một đoạn eo nhỏ tắm mình dưới ánh mặt trời, thoạt nhìn trắng nõn nà.

Ngón tay Tần Duệ Tiêu khẽ động, lưu tấm ảnh lại. Anh an tâm nghĩ: Không phải anh lưu nó vì eo nhỏ chân dài, cũng không phải là vì khuôn mặt nhỏ nhắn cực kỳ xinh đẹp dưới ánh mặt trời kia, mà là vì bức ảnh này vô cùng ấm áp khiến người ta không nhịn được mỉm cười.

Tần Duệ Tiêu chợt nghĩ, gửi bức ảnh vào nhóm trò chuyện của nhà họ Tần.

Một nhà bốn (năm) người.

Tần Duệ Tiêu: [Ảnh chụp]

Ba Tần: […]

Mẹ Tần: [Vòng bạn bè không đủ để con phát cơm chó nữa à? Cút đi.]

Bạn đã bị xóa khỏi nhóm chat.

Tần Duệ Tiêu kinh ngạc. Anh chỉ đơn thuần muốn chia sẻ chút hình ảnh Văn Dục Nguyệt đang cẩn thận điều dưỡng thân thể thôi mà, thay cậu tạo hảo cảm trước mặt ba mẹ, sao lại biến thành phát cơm chó rồi?

Anh nghĩ mãi vẫn không hiểu được, chủ động liên lạc với bạn tốt Phạm Bác Chiêm kể chuyện này, không nhịn được kể khổ.

Tần Duệ Tiêu: [Cậu nói xem mẹ tôi đang nghĩ gì vậy chứ? Một bức ảnh ấm áp vậy mà, bà ấy nhìn không thấy vui vẻ à?]

Thực hiện: Clitus x T Y T

Anh gửi một bức ảnh.

Phạm Bác Chiêm: [… Phát cơm chó, chặn.]

Tần Duệ Tiêu cảm thấy đây không phải là lỗi của mình, là do sự thấu hiểu của bọn họ không được tốt. Vì vậy anh đăng một bài viết để chứng minh bản thân mình đúng, tất cả đều do bọn họ nghĩ sai rồi.

Tần Duệ Tiêu: Vì cục cưng nên bạn nhỏ đang cố gắng điều dưỡng thân thể, vất vả rồi. Đính kèm hình ảnh Văn Dục Nguyệt lúc ăn cơm, tập yoga, đọc sách.

Tần Duệ Tiêu không phân số điện thoại công việc và số cá nhân, người liên lạc đông đảo. Lúc này vừa đăng trạng thái, vòng bạn bè lập tức trở nên náo nhiệt, trong nháy mắt xuất hiện vô số lượt thích và bình luận.

Thương nhân hợp tác bình thường: [Tổng giám đốc Tần, chúc mừng chúc mừng.]

---Tần Duệ Tiêu: [Cảm ơn.]

Nhóm bạn hợp tác thân thiết: [Sếp Tần, tuyên bố tin vui phải mời khách đó ha ha ha.]

----Tần Duệ Tiêu: [Chờ qua một hai tháng nữa ổn định một chút, nhất định sẽ mời.]

Bạn bè nhận được tin tức từ phía Phạm Bác Chiêm: [Ơ, cuối cùng anh Tần cũng nỡ để cho chúng ta ngắm nhìn rồi.]

---Tần Duệ Tiêu: [Tình huống đặc biệt, không còn cách nào khác.]

Phạm Bác Chiêm: [… Được rồi anh Tần.]

Ba Tần: [Rải hoa rải hoa.]

Mẹ Tần: [Mỉm cười mỉm cười.]

Tần Duệ Tiêu nhìn vòng bạn bè náo nhiệt, lộ ra nụ cười chiến thắng. Xem đi, anh nói bản thân không phải đang đi phát cơm chó, quả nhiên mắt nhìn của quần chúng đều sáng như tuyết, chỉ có ba mẹ mình và Phạm Bác Chiêm mới không thấy rõ.

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play