Hứa Lạp: "Vậy Vương gia muốn hỏi chuyện gì ạ?"

Thịnh Quyết hỏi: "Hôm nay có chuyện gì không?"

Hỏi ra mới biết, Thái Hậu tổ chức một buổi yến tiệc ngắm hoa, mời tất cả con cháu nhà có danh tiếng trong kinh thành đến tham dự.

Thịnh Quyết ngẫm nghĩ: "Đều là con cháu thế hệ sau, ta đi làm gì." Hắn không có hứng thú, dứt khoát cự tuyệt: "Không đi."

Tuy nói vậy, nhưng cuối cùng hắn vẫn bị Thái Hậu kiếm cớ gọi vào cung.

Đã vào cung rồi, hắn cũng không thể không tiện đường đến xem yến tiệc ngắm hoa này.

Hoàng đế đương triều còn nhỏ, mẹ ruột của hắn là Thủy Hiếu Thái Hậu cũng chỉ mới 30 tuổi, vẫn thích tổ chức những hoạt động náo nhiệt.

Thái Hậu thích, nhưng Thịnh Quyết không thích.

Thịnh Quyết đến chỉ là để cho Thái Hậu vui lòng.

Quả nhiên, hắn vừa đến, Thủy Hiếu Thái Hậu liền thúc giục hắn đi xem có cô nương nào ưng ý hay không còn sớm ngày thành gia lập thất.

Thái Hậu biết hắn sẽ cự tuyệt, không đợi hắn mở miệng từ chối đã mở lời trước: "Đi xem đi, đều là những quý nữ xinh đẹp, khí chất, chắc chắn sẽ có người lọt vào mắt xanh của ngươi."

Thịnh Quyết đánh giá: "Ríu rít ồn ào chỉ tổ khiến người ta phiền muộn."

"Vương phủ của ngươi ngày thường không có lấy một thanh niên trẻ tuổi nào, chỉ có những hạ nhân già nua không có sức sống, như vậy sao được." Thái Hậu cười, liên tục kêu hắn đi chọn: "Lần này mời đến toàn là quý nữ vừa cập kê, ai gia nhìn thử đều thấy xinh đẹp vô cùng, ai cũng đều kiều diễm, mỗi người một vẻ..."

Thịnh Quyết tỏ vẻ không có hứng thú, chỉ muốn qua loa cho xong.

Thái Hậu cười tủm tỉm hỏi hắn: "Chẳng lẽ là đã có người trong lòng?"

Thịnh Quyết: "Không có."

Thái Hậu: "Không có thì đi tìm, bằng không cả ngày chỉ lo việc triều đình, nhàm chán biết bao, có người tri kỷ bên cạnh cuộc sống sau này mới thoải mái."

Thịnh Quyết: "..."

Lời của Thái Hậu khiến Nhiếp Chính Vương sững sờ, không biết nói gì cho phải.

Thấy Thái Hậu còn muốn nói tiếp, Thịnh Quyết vội đứng dậy chịu thua: "Được, ta đi xem một chút."

Hứa Lạp theo Nhiếp Chính Vương đến yến tiệc ngắm hoa. Lúc này yến hội đã qua nửa, các quý nữ và con cháu thế gia đều đang tụ tập trò chuyện, đây là thời điểm thích hợp để đi dạo.

Hứa Lạp nói: "Thái Hậu cũng là vì Vương gia suy nghĩ, ngài nếu không muốn thì chỉ cần đi dạo xung quanh cho có lệ cũng được."

Thịnh Quyết vừa đi vừa nói: "Bổn vương nhìn những con cháu này, trong mắt bổn vương đều chỉ là tiểu bối. Trong lòng bổn vương không có một chút tâm tư nào khác, nói chuyện với các nàng khiến bổn vương cảm thấy nhạt nhẽo vô cùng."

Hứa Lạp: "Trong thiên hạ này, ai Vương gia cũng đều thấy như vậy, không chỉ là các cô nương."

Thịnh Quyết ngưng thần, nhìn về phía bên kia.

Cũng đúng, với địa vị và thân phận của hắn, hiếm ai có đủ thân phận để tiếp cận hắn.

Thịnh Quyết nói: "Thật ra thiên hạ này có đủ loại người khác nhau. Có một số người nhìn thì có vẻ xa cách, nhưng đó chỉ là là ngoài mặt, thực tế trong lòng người đó không quan trọng những quy củ hay để tâm đến các loại thành kiến thế tục đó."

Hứa Lạp cười hỏi: "Vương gia ngài đang nói chính là Giang cô nương đi?"

Thịnh Quyết nhướng mày: "Bổn vương có đề cập đến nàng sao?"

Được rồi, không đề cập, không đề cập.

Hứa Lạp cười mà không nói.

Lâu sau, hắn cảm khái: "Giang cô nương xác thật không sợ Vương gia, chỉ là Vương gia đối với cô nương chúng ta thật sự có chút khắc nghiệt, lão nô rất nhiều lần thấy cô nương ra ngoài, khóe mắt đều hồng hết rồi."

Thịnh Quyết kinh ngạc: "Khóc? Sao bổn vương lại không thấy nàng như vậy trước mặt bổn vương bao giờ?"

Hứa Lạp: "...... Cũng có thể là do tức giận ngài nhưng không muốn thể hiện ra."

Thịnh Quyết: "..."

Nói cũng hay lắm.

Thịnh Quyết nói: "Nàng tức giận cái gì? Nàng bao nhiêu lần chọc ta nổi giận thì không nói, ta còn chưa tức giận với nàng thì thôi chứ." Hắn lơ mơ phê bình: "Ở trong phủ ta, dùng đồ của ta, mặc đồ của ta, ăn đồ của ta mà ta có thêm vài câu là lại giận dỗi." - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Hứa Lạp khuyên nhủ: "Cô nương nhà người ta da mặt mỏng là chuyện bình thường. May mà Giang cô nương tính tình rộng rãi, không để bụng. Nhưng nô tài đây là nói lời thật lòng, Vương gia ngài cũng nên kiềm chế một chút."

Thịnh Quyết không muốn nói chuyện.

Hắn vẫn còn chút tức giận.

Bởi vì Giang Lạc Dao thực sự rất biết chọc tức người khác, nàng lại còn rất biết cách nói chuyện uyển chuyển, khiến người ta khó mà phản bác.

Cách nói chuyện như vậy khiến người ta tức tối vô cùng.

Thịnh Quyết nói: "Ta nói gì nàng đâu? Nàng không thể dựa vào việc bản thân nàng xinh đẹp mà vô pháp vô thiên như vậy chứ." Nói đến đây, Thịnh Quyết khựng lại: "Nhưng mà so với những oanh oanh yến yến kia, nữ nhi bảo bối của phủ Nhạc Xương Hầu thực sự là dung mạo xuất chúng."

Cách đó không xa là các quý nữ đang tụ tập trò chuyện.

Nhiếp Chính Vương dừng lại, cách những nữ tử kia một khoảng, hắn nhìn về phía xa, bình luận: "Những nữ tử kia, có ai sánh bằng dung nhan của nàng?"

Hứa Lạp kinh ngạc: "Ngài chưa bao giờ nói những lời này trước mặt Giang cô nương, lão nô còn tưởng rằng ngài chưa bao giờ chú ý đến."

Thịnh Quyết: "Ta mà nói với nàng như vậy, ngày khác nàng lại có thể bắt lấy chuyện đó mà nói bóng gió ta." Thịnh Quyết không muốn nói trước mặt Giang Lạc Dao, hiện tại đối phương không ở đây, hắn mới trút những lời dồn nén đã lâu cùng Hứa Lạp: "Không thể không nói, trong việc nuôi dưỡng nữ nhi, Nhạc Xương Hầu hẳn là đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, nữ nhi nhà hắn có vẻ ngoài kiều nhu nhưng không thật ra lại yếu đuối, xinh đẹp nhưng không kiêu căng, cũng không biết tương lai sẽ gả vào nhà ai." ( truyện đăng trên app TᎽT )

Hứa Lạp: "Nhưng mà... Lần trước ngài mới nói không biết ai xui xẻo cưới Giang cô nương."

Thịnh Quyết: "..."

Đấy là lời nói lúc hắn đang tức giận!

Hứa Lạp lại kinh ngạc: "Nhưng mà, ngài cư nhiên nguyện ý để Giang cô nương rời khỏi vương phủ sao?"

Hứa Lạp khuyên nhủ: "Cô nương đã đến đây một thời gian rồi, Vương gia ngài thật sự nhẫn tâm sao?"

Thịnh Quyết: "Bổn vương có thích nàng đâu? Ngươi có nhìn ra được một chút thích nào không? Đừng có mà nói chuyện lung tung kẻo có người nghe thấy lại đi đặt điều."

Hứa Lạp: "Nhưng mà..."

Thịnh Quyết cắt ngang lời hắn: "Đừng 'nhưng mà' nữa, cho dù hôm nay nàng đến yến tiệc ngắm hoa này thấy người khác vừa mắt, bổn vương cũng tuyệt đối không thèm liếc nhìn lấy một cái."

"Vương gia, Vương gia..." Hứa Lạp muốn nói lại thôi, nhìn về phía xa xa, muốn chen vào một câu, "Ngài, ngài..."

Thịnh Quyết không kiên nhẫn: "Bổn vương đã nói bổn vương vô tình với nàng, ngươi đừng..."

Giữa lúc nói chuyện, hắn khoanh tay xoay người, thật trùng hợp, lại nhìn thấy một bóng hình quen thuộc.

Vào mùa xuân ngắm hoa, những bông hoa rực rỡ đều được vận chuyển cẩn thận từ phương Nam đến, phẩm tướng và hình dáng hoa đều là những loại hiếm có, chỉ nở rộ trong vài ngày ngắn ngủi nhưng lại đẹp rực rỡ.

Nàng đứng bên bờ hoa mỹ lệ, không biết là đang nói gì với nam tử bên cạnh.

Nữ tử có dáng người kiều mỹ, vượt xa muôn vàn đóa hoa bên cạnh, eo thon như cành liễu, cổ nhỏ dài trắng nõn, giống như thiên nga tao nhã. Cho dù nàng khoác lên mình bộ trang phục như thế nào, cũng chỉ cần nhìn qua bóng dáng cũng biết nàng là tuyệt thế giai nhân.

Thịnh Quyết vốn không hứng thú với sắc đẹp, nhưng hắn vẫn ngẩn người một chút.

Không vì lý do gì, chỉ cảm thấy trong lòng có chút không thích hợp.

Thu lại tầm mắt, trong lòng bực bội. Hắn sao lại cảm thấy người kia có chút quen mắt.

Nhìn kỹ lại, sắc mặt hắn hoàn toàn tối sầm xuống.

Nàng ta —— chẳng phải là Giang Lạc Dao, người đang ở trong phủ của hắn sao?

Thịnh Quyết: "..."

Hứa Lạp giải thích: "Mấy ngày trước Giang cô nương đã nói, hôm nay nàng phải vào cung một chuyến."

“Sao không báo cho ta biết từ trước?” Thịnh Quyết gắt gao nhìn về phía bên kia, sắc mặt không vui, mây đen mù mịt: “Nàng đã vào phủ ta, sao còn tham gia yến hội kiểu này?”

Hứa Lạp nhỏ giọng: “Không phải dạo này ngài không muốn nghe tin tức về cô nương sao… Lão nô sợ ngài phiền lòng nên mới không báo cho ngài. Hơn nữa… ngài không phải vô tâm với cô nương nhà người ta sao? Giang cô nương cũng đã đến tuổi thích hợp để bàn chuyện cưới gả, nếu một ngày nào đó rời khỏi vương phủ, cô nương gả cho một người khác cũng là điều đương nhiên.”

Thịnh Quyết hiện tại hoàn toàn không nghe lọt tai lời nói nào của Hứa Lạp.

Trong đầu hắn như có hàng ngàn ngọn đuốc bùng nổ, bóng tối dày đặc bị một tia lửa nhỏ bùng cháy, cả người như ăn phải thuốc nổ vậy.

Trước đây, hắn luôn miệng nói không quan tâm nhưng khi thực sự nhìn thấy Giang Lạc Dao đứng cùng người khác. Hắn liền xé bỏ sự bình yên giả tạo trước đây, mang theo một thân đầy sát khí về hướng yến hội bên đó.

Hắn vừa đến liền khiến cả đám nam thanh nữ tú đều không dám thở mạnh. Mọi người liền yên tĩnh như gà.

Yến hội ngắm hoa náo nhiệt bỗng chốc biến đổi dáng vẻ thành Thận Hình Tư bởi vị Nhiếp Chính Vương này.

Bọn tiểu bối nào dám lên tiếng, ngoan ngoãn hành lễ vấn an, sau đó nơm nớp lo sợ lui sang một bên, không biết lần này ai sẽ phải chịu tội dưới tay Nhiếp Chính Vương.

Dưới bầu không khí như vậy, Giang Lạc Dao cuối cùng cũng cảm thấy không phù hợp mà ngẩng đầu lên nhìn về phía người vừa mới tới .

Đám người tản ra, vóc dáng cao ráo của người nọ liền rõ ràng, hắn mang theo khí chất lạnh lùng độc hữu của dòng dõi quý tộc, ngũ quan tinh tế đến mức hoàn hảo, chỉ là nhìn có vẻ vô tình, sát khí đầy người.

Nhiếp Chính Vương khi ở vương phủ chưa bao giờ có vẻ mặt như vậy khi ở với Giang Lạc Dao.

Đây là lần đầu tiên Giang Lạc Dao nhìn thấy hắn ở bên ngoài vương phủ, cảm nhận trong lòng tự nhiên có hơi khác biệt, không nói nên lời là khác biệt ở đâu... Trong lòng còn thêm một chút quen thuộc.

Dù sao cũng từng có thời gian sớm chiều bên nhau, không phải hoàn toàn xa lạ, nàng không đến mức cảm thấy sợ hãi.

Nàng lặng lẽ đứng tại chỗ, nở một nụ cười dịu dàng với Nhiếp Chính Vương.

Sát khí của Thịnh Quyết bỗng chốc bị nụ cười này dập tắt.

Thịnh Quyết: "..."

Hắn đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Giang Lạc Dao bên ngoài vương phủ, trong sự quen thuộc mang theo chút mới mẻ và xa lạ, thậm chí trong lòng còn có chút rung động. Tựa như gặp lại cố nhân sau nhiều năm xa cách, như một giọt sương mai rơi vào hồ nước trong vắt, khơi dậy những gợn sóng lăn tăn, khiến tâm trạng hắn khó mà bình tĩnh.

Thịnh Quyết nhất thời quên lời muốn nói, đi đến trước mặt nàng, chỉ cau mày.

Giang Lạc Dao mở lời: "Vương gia cũng đến ngắm hoa sao?"

Thịnh Quyết cụp mắt: "Ừ."

Hứa Lạp: "..."

Hóa ra vị Vương gia uy phong lẫm liệt, sát khí đùng đùng hồi nãy của hắn đi đến đây, chỉ nói được một tiếng "ừ"? Hắn còn tưởng rằng Vương gia sẽ bùng nổ mà làm gì đó chứ.

Thịnh Quyết nghĩ mãi không biết nói gì, hắn chỉ đứng đấy chung một chỗ với nàng rồi rũ mắt nhìn xuống bó hoa trước mặt không biết suy nghĩ gì.

Giọng điệu của Giang Lạc Dao vẫn luôn ôn hòa, như thể họ mới gặp nhau ngày hôm qua, tuy chỉ hỏi những câu tầm thường, nhưng ngữ khí quen thuộc ấy nhanh chóng kéo gần khoảng cách giữa hai người.

Nàng nói vài câu, Thịnh Quyết đã quên mất chuyện hai người đang giận nhau.

Thịnh Quyết chìm đắm trong giọng nói nhẹ nhàng của nàng, lơ đễnh nhìn xung quanh, thấy nhiều người vẫn đang nhìn hắn một cách xa cách và đề phòng. Chỉ có Giang Lạc Dao bên cạnh, nàng tự nhiên coi hắn như người quen, không hề gượng gạo mà cùng hắn trò chuyện.

Cảm giác mà nàng mang lại cho người ta tựa như canh Thanh Trì ấm áp vào mùa đông, thấm vào lòng người khiến cả người đều ấm áp.

Thịnh Quyết chưa bao giờ cảm nhận được bầu không khí thoải mái này ở bất kỳ ai.

Mềm mại, ôn hòa, khiến lòng người từng bước sa vào.

So với những nữ tử khác, nàng là hoàn toàn khác biệt.

Dung nhan diễm lệ, cử chỉ khí chất của nàng cũng độc nhất vô nhị.

Thịnh Quyết hơi cúi đầu, nghiêm túc lắng nghe nàng nói những chuyện vụn vặt.

Những câu chuyện này tuy rằng bình thường vô cùng, nhưng khi được thốt ra từ miệng nàng, lại nghe thật thoải mái. Như ôm một chú mèo nhỏ cùng nhau phơi nắng, nghe những tiếng gừ gừ phát ra từ cổ họng nó. Tuy rằng lãng phí thời gian, nhưng lại cảm nhận được sự mềm mại ấm áp của ánh dương, vô cùng thích thú.

Mọi hung bạo và nóng nảy trong lòng hắn đều được xoa dịu.

Không có gì tốt đẹp hơn chuyện này nữa.

Khó trách người đàn ông kia vừa rồi lại nghiêm túc đến mức xuất thần khi nghe nàng nói chuyện……

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play