Triệu gia. Phương Thúy Liễu nặng mặt ở trong bếp nấu cơm, thỉnh thoảng mắng chửi một câu: “Lão bất tử, mỗi ngày chỉ biết có ăn.”
Nàng đang nấu mì cho a cha chồng Triệu lão phu lang, hai người a cha chồng nàng dâu bất hòa từ xưa đến nay, việc họ cãi vã ầm ĩ là chuyện bình thường như cơm bữa. Vì phận làm dâu, mắng là mắng, nhưng có một số việc nàng vẫn phải làm, bằng không hán tử nhà nàng sẽ không vui.
Từ Tiểu Lượng nhai táo đỏ đi vào, từ cửa sổ nhà bếp nhìn thấy có người liền hỏi: “Thẩm, Tiểu Cát ca ca có ở nhà không?”
Phương Thúy Liễu vốn không ưa mấy đứa nhóc con này, cả ngày chỉ biết rong chơi, không biết tự mình kiếm chỗ chơi còn muốn đến tìm Tiểu Cát nhà bọn họ, đang định quát mắng, vừa ngước lên nhìn thấy là nó, lời muốn nói dừng lại trong miệng, miễn cưỡng dịu giọng hòa nhã nói: “Tiểu Cát ca đi lên núi nhặt củi rồi, còn chưa trở về, ngươi tự mình đi chơi trước đi.”
“Đã biết.” Từ Tiểu Lượng đi ra ngoài cửa, nó nhổ hột táo rồi lấy một quả táo từ trong vạt áo trước ngực ra ăn.
Phía tây Triệu gia là nhà Mai ca nhi, bên ngoài bức tường viện phía Tây của nhà hắn, Cẩu Nhi một chân dẫm lên cục đá một chân khác đứng trên mặt đất, khoanh tay nói chuyện với Cố Lan Hưng đang ngồi xổm trên một tảng đá khác.
Từ Tiểu Lượng đi qua bên này, nói: “Hắn không có nhà, đi lên núi nhặt củi rồi.”
Cẩu Nhi gật đầu, cho nó thêm hai quả táo nữa, cười nói: “Tốt lắm, đệ cầm thêm mấy quả ăn đi.”
Từ Tiểu Lượng chỉ mới sáu tuổi, ngày thường đều chơi với mấy đứa nhỏ cùng tuổi, nhiều khi cũng theo đuôi mấy tiểu tử lớn hơn chơi đùa, hôm nay vừa ra khỏi cửa liền gặp Cẩu Nhi cho nó mấy quả táo, chỉ cần đến nhà Triệu Tiểu Cát hỏi hắn có ở nhà hay không.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play