Chớp mắt đã bước vào tháng mười một, cuối cùng trời cũng hửng nắng sau hai trận tuyết rơi, thời tiết ấm áp tuyết đang dần tan ra, trong thôn mọi người ra ngoài đi dạo nói cười vui vẻ bầu không khi trở nên nhộn nhịp hơn nhiều .
Trong sân, Cố Lan Thời ngồi ở chỗ khuất gió đóng đế giày, Trúc ca nhi học cắt đế giày cũng ra hình ra dạng, ngoài sân có nắng ấm, lại không bị gió lùa, ngồi sưởi nắng khiến cả người thư thái ấm áp.
Nhị Hắc chạy đến nằm bò ra đất mơ màng nhắm mắt ngủ, nghe thấy hai người họ nói chuyện sẽ lắc lắc cái đuôi, rồi lại lim dim ngủ tiếp, bây giờ nó đã lớn hơn nhiều, lớp lông dày trên thân mình bóng mượt, nhìn thật ấm áp, ngay cả phần lông đuôi cũng dày hơn.
“Sao nương còn chưa về?” Trúc ca nhi ngóng trông nhìn ra phía ngoài cổng.
Hôm qua nhà Hứa Vĩnh An mổ heo, Miêu Thu Liên dẫn hai người bọn họ đi mua mười cân thịt, nói hôm nay sẽ hầm thịt ăn.
Cố Lan Thời cười nói: “Nhanh, gấp cái gì, nương nhất định nhớ rõ.”
Mẹ y sang mấy nhà hàng xóm, quanh năm suốt tháng cũng chỉ có mùa đông được thảnh thơi nhân lúc có thời gian nhàn rỗi đi tán gẫu cười nói vui vẻ, xem canh giờ chắc cũng sắp về rồi, nếu không sẽ không kịp giờ nấu cơm.
Gia cảnh dù có tốt đến đâu thì thịt và trứng đều là những thứ hiếm hoi, trứng gà còn tàm tạm, cách mấy ngày có thể ăn một bữa, nhưng món ăn chính giống như thịt hầm, Miêu Thu Liên vẫn không yên tâm giao cho hai người bọn họ làm.
Đang nói chuyện, Miêu Thu Liên xách theo rổ kim chỉ đi vào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT