Đêm đã khuya, trên trời mây mù che khuất lác đác một vài ngôi sao, nông gia luyến tiếc thắp đèn, toàn bộ thôn Tiểu Hà đều chìm trong màn đêm.
Diệp Kim Dung không dám chạm vào vết trầy xước bên má trái, khi nằm xuống thắt lưng ê ẩm đau nhức, thầm nghĩ chắc là do đòn gánh đập phải, nàng muốn xem vết thương nhưng trong phòng quá tối, ánh trăng không đủ sáng, đành từ bỏ.
Nàng nằm trằn trọc buồn bực không ngủ được, Bùi Hưng Vượng suy yếu nằm trên giường đất nghe thấy động tĩnh cũng không hỏi, ban ngày Phương Vân nháo ầm ĩ chỉ nghe thôi cũng thấy mệt rồi, ông bị thương ở đầu cả ngày đều cảm thấy choáng váng, dễ mệt mỏi hơn so với người bình thường, chỉ có thể nằm bất động ở trên giường đất.
Chập tối Bùi Hổ Tử vào phòng hỏi ông về nguồn gốc vết sẹo trên mặt Bùi Yếm, ông mới ngớ người nhận ra mọi người trong thôn đã biết chuyện này.
Kể từ ngày đó đến nay đã mười một năm trôi qua, ông vẫn còn nhớ như in ánh mắt ngày đó của Bùi Yếm khi vừa chạy thoát từ trên núi trở về, đen láy, nhìn thẳng vào ông, trên mặt đều là máu, giống như ác quỷ đòi nợ, muốn tới lấy mạng ông.
Nó giống như nỗi sợ được chôn giấu từ tận sâu trong đáy lòng, ông không thể giải thích được, nhưng vẫn cảm thấy hãi hùng khiếp vía, trên đời làm sao có đứa trẻ nào mới bảy tuổi có thể tự mình chạy ra khỏi rừng già, khi gặp phải chuyện này có ai là không khiếp sợ?
Hồi Bùi Yếm mới lọt lòng đã rất đáng sợ, đôi mắt đen láy như mực tàu hết quay sang nhìn mọi người lại nhìn chằm chằm vào một chỗ vô định không nhúc nhích, cũng không biết hắn thấy cái gì. Đêm đến khóc nỉ non càng thêm ảo não thê lương, tiếng khóc đêm còn khiến một nam nhân trưởng thành như ông cảm thấy sợ hãi, nói gì đến Diệp Kim Dung còn phải cho bú, hai người càng thêm không thích đứa con trai này.
Thêm nữa, Bùi Yếm mệnh quá cứng. Khi hắn được khoảng bốn năm tháng thì mắc bệnh nặng chỉ còn thở thoi thóp, ông cùng Diệp Kim Dung nghe theo lời mách bảo của bà nội Bùi Yếm, ông ta dùng một mảnh vải bọc Bùi Yếm lại để ở trong sân một đêm, dự định sáng sớm ngày hôm sau nhân lúc vắng người lặng lẽ mang đi chôn, nhưng thật bất ngờ là hắn vẫn còn sống.
Khi Bùi Yếm lên bảy tuổi cuộc sống trong nhà không được tốt, Bùi Hổ Tử mới ba tuổi bị bệnh cần phải uống thuốc, Diệp Kim Dung thân thể suy nhược sức khỏe không tốt, thường xuyên mệt mỏi kiệt sức, miễn cưỡng lắm mới có thể ra ruộng làm việc, vì trong nhà khó khăn, không còn cách nào khác ngoài việc đem Bùi Yếm vứt bỏ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT