Bùi Thắng bị đẩy xuống đất và bị đánh nhưng vẫn còn chút sức lực giãy giụa, nhổ ngụm máu trong miệng ra nhìn chằm chằm Bùi Yếm đầy căm ghét và sợ hãi. Lúc bị cục đá nện vào đầu gối, hắn đau đến mức không kịp kêu lên một tiếng, hai mắt trợn ngược liền hôn mê bất tỉnh.
Lưu Quế Hoa nhìn đám người hỗn loạn không đành lòng, nói với Diệp Kim Dung: “Thẩm nó, đừng khóc nữa, đi tìm đại phu quan trọng hơn.”
Lúc này Diệp Kim Dung mới từ mặt đất bò dậy, trước đi nhìn Bùi Thắng đang nằm trên đất ngất xỉu, vừa tức lại vừa sợ, muốn gọi Bùi Hổ Tử nhanh chân chạy sang thôn bên cạnh tìm đại phu, quay sang thấy tiểu nhi tử cũng bị đánh mặt đầy máu me, giậm chân khóc sướt mướt chạy sang thôn bên cạnh, thậm chí còn quên nhờ mọi người giúp đưa Bùi Thắng về nhà trước.
Bên kia, sau khi mọi người đem Bùi Yếm tách ra, cục đá cũng đã ném đi, thấy hắn không vùng vẫy nữa, Chu Thạch Đầu cùng vài người khác liền buông tay, họ không thân quen với hắn cũng không biết nói gì, mấy hán tử trẻ tuổi liền tản ra, không quản hắn nữa.
Lí chính Từ Thừa An từ nhà đến, nhìn thấy Bùi Thắng nằm trên mặt đất, ông hít một hơi sâu bình tĩnh lại, nhờ mọi người đem Bùi Thắng và Bùi Hổ Tử đưa về nhà trước, chờ đại phu đến chữa trị băng bó vết thương.
Từ Thừa An nhìn Bùi Yếm đang phủi bụi đất trên người, hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Người trong thôn chứng kiến toàn bộ mọi chuyện bắt đầu xôn xao kể lại, nguyên nhân trước tiên là mấy mẹ con Diệp Kim Dung chặn đường Bùi Yếm ở đây mắng chửi hắn, sau đó họ xông vào đánh nhau.
Từ Thừa An gật đầu, vuốt râu suy nghĩ một lát rồi quay sang hỏi Bùi Yếm: “Lời nương ngươi nói có đúng là thật không?”
Bùi Yếm nhặt đòn gánh và dây thừng ở dưới đất lên phủi phủi bụi, nghe vậy ngước mắt nhìn Từ Thừa An, không chớp mắt mặt lạnh tanh, nói: “Không có, ta ở trên núi không gặp qua ông ta.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT