Tiểu Phu Lang Của Thiên Sát Cô Tinh

Chương 17


3 tháng

trướctiếp

Nắng mùa thu không nóng gay gắt như mùa hạ mà rất dịu êm. Sáng nay Cố Lan Thời không đi cắt cỏ heo mà cùng Cẩu Nhi kéo chiếu lác cũ trải dưới gốc cây táo đỏ trong viện, Cố Thiết Sơn cầm một cây sào tre dài có móc cong, sau đó lấy nón đội lên, Miêu Thu Liên cũng cầm một cây sào tre không có móc sắt. Tất cả mọi người trong nhà chuẩn bị đi thu hoạch hai cây táo đỏ trong viện.
Cây táo hầu như đã chín đỏ, nhưng vẫn còn xen lẫn một ít quả xanh chưa chín hẳn, táo còn xanh thịt quả dày giòn ngọt, ăn rất ngon.
Miêu Thu Liên chống cây sào tre dài ngẩng đầu nhìn lên, nói: “Cha nó, cành táo phía trên sai quả, ông rung cây trước đi.”
Để rung cây táo, phải dùng móc sắt móc cành cây rồi kéo mạnh xuống rung cành cho táo rụng. So với những loại cây khác, cành của cây táo đỏ dài và mảnh hơn, hơn nữa còn phân tách thành nhiều nhánh, trên cành mọc từng chùm từng chùm sai trĩu quả thật đáng mừng.
Hai cây táo trong nhà không cao lắm, Cố Thiết Sơn không cần bắc thang trèo lên, chỉ cần đứng dưới đất dùng móc móc lấy cành cây. Chờ Cố Lan Thời cùng mấy người bên cạnh núp xong, lúc này mới dùng sức kéo cành xuống, kéo mạnh tay cành cây đong đưa dữ dội, táo trút xuống như mưa, bộp bộp đập lên chiếu lác rụng vương vãi trên mặt đất, lá táo rụng rất nhiều, xen lẫn một số cành nhỏ.
Trúc ca nhi nhìn thấy trên mặt đất có rất nhiều táo đỏ, lăn khắp nơi. Hắn cười hì hì nhặt vài quả táo lăn tới chân mình lau lên quần áo mấy cái liền cắn một miếng, giòn giòn ngọt ngọt vui vẻ cười tít mắt.
Nhị Hắc lần đầu tiên thấy đập táo, cái đuôi nhỏ của nó vểnh lên vẫy vẫy, trông nó rất hứng thú ở trong viện sủa gâu gâu không ngừng, Cố Lan Thời gọi nó cũng không nghe thấy, hết đứng ở dưới gốc cây rồi chạy vòng quanh Cố Thiết Sơn. Khi táo rụng xuống, bùm bụp đập lên thân mình làm nó hoảng sợ ré ầm lên, kẹp chặt đuôi chạy trốn vào nhà chính.
Cố Lan Du ở bên cạnh nhìn chó con chật vật như thế, vui vẻ cười ha ha. Cố Lan Thời nhớ lại hồi còn bé không nghe lời người lớn. Lúc cha đi đập táo, y một hai phải đứng dưới gốc cây chờ hứng táo, kết quả bị bảy tám quả táo đập vào đầu, nhìn quả táo tuy nhỏ nhưng lực rơi từ trên cây xuống không hề nhỏ, rơi trúng đầu rất đau a, bởi vì thấy y đứng ở dưới cha y không dám dùng nhiều sức rung cây.
Lúc ấy, y muốn khóc lại không nhịn được cảm thấy buồn cười, nên vừa khóc rồi lại cười, cuối cùng gào khan mấy tiếng tìm mẹ đòi ôm, sau đó bị người lớn trêu chọc cười nhạo, y tức giận đến mức đánh rơi hạt đậu vàng* của mình. Sau lần ăn mệt đó, y không bao giờ dám đứng dưới gốc cây lúc đang đập táo nữa, có thể tránh càng xa càng tốt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp