Xế chiều, Cố Lan Thời đang cõng sọt cỏ heo, còn chưa bước vào cổng đã nghe thấy tiếng chó con tru trong sân, cũng không biết nó học ở đâu nữa, đầu nhỏ ngẩng lên tru như sói, chỉ là tiếng kêu của nó quá non nớt.
Y bật cười bước vào cổng viện, cắt ngang tiếng hú ô ô của Nhị Hắc, chó con vui mừng vẫy đuôi rối rít chạy ra đón.
“Nương?” Đằng trước không có ai, cổng viện lại mở toang, y hướng vào trong phòng gọi, nghe thấy Miêu Thu Liên ở hậu viện đáp lại một tiếng.
Y cõng sọt cỏ đi ra hậu viện, hình như Trúc ca nhi và Cẩu Nhi còn chưa trở về, Nhị Hắc lon ton chạy đuổi theo bước chân của y.
Miêu Thu Liên ngồi trước cửa chuồng gà băm vài lá cải già rồi ném vào chậu quấy lẫn với cám gạo và cám lúa mì, nghe thấy tiếng động quay lại nhìn một cái, lại bưng chậu cám đứng dậy, đi vào chuồng gà đổ cám vào cái máng dài, một đàn gà nhanh vây lại xung quanh để ăn.
Cố Lan Thời đặt sọt xuống đất, xoa xoa bả vai hỏi: “Cha đâu rồi?”
“Trời vừa mới mưa, trong ruộng bùn đất lầy lội, cũng không bận việc gì, cha con đi lên núi đốn củi rồi.” Miêu Thu Liên đem chậu cám dựa vào hàng rào tre rồi đóng của chuồng gà lại, sau đó lại đi cho vịt và ngỗng ở chuồng bên cạnh ăn, hỏi: “Cẩu Nhi và Trúc ca nhi còn chưa về sao?”
“Chưa về, con không thấy đứa nào ở đằng trước cả.” Cố Lan Thời xách sọt cỏ lên đi về phía chuồng heo, còn chưa đến nơi đã nghe thấy tiếng heo nái réo rền rĩ.
Cho mấy con gia súc gia cầm ăn xong, nhớ tới đằng trước không có người, Miêu Thu Liên không để Cố Lan Thời xúc phân quét sân chuồng mà chính mình cầm xẻng bận rộn thu dọn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play