Báu vật của thế giới One piece

Chương 4


1 tuần


Sáng hôm sau, Dozen và Edward rời khỏi Loguetown. Edward tiếp tục cuộc hành trình cùng đồng đội của mình tìm kiếm những chuyến phiêu lưu mới. Trong khi Dozen quyết định đến đảo Dawn – nơi Luffy lớn lên. Roger vẫn ở thành phố đó, cậu ta nói mình vẫn chưa đủ mạnh để ra khơi.

Thực ra Dozen nghĩ Roger còn quá trẻ để làm một hải tặc trong thời đại này, 15 tuổi so với Luffy lần đầu ra khơi còn kém 2 tuổi. Newgate thì khác, dù tuổi tác tương đương nhau nhưng cậu ta đã ở trên tàu từ nhỏ, trình độ đi biển dĩ nhiên vượt mặt con vịt cạn kia rồi!

Trước khi đi, Roger đã tốt bụng làm cho Dozen một cái mặt nạ bằng gỗ, đáng ngạc nhiên là nó khá hoàn hảo so với những gì cậu đã nghĩ, và một tấm bản đồ của vùng biển này vì cậu chưa quen thuộc với địa hình ở đây. Vả lại Dozen cũng thật sự không muốn mình vô tình vướng vào rắc rối chỉ vì không biết đường. Hải tặc thời này không phải ai cũng thân thiện quá mức như băng của Luffy mà…

Nhưng rồi cuối cùng rắc rối lại tự động mò đến chỉ trong vòng 3 ngày kể từ khi Dozen rời khỏi Loguetown, ... Lại còn là rắc rối vô cùng lớn…

Mà mấy gã đại diện cho mớ rắc rối tự xưng là CP0 lại đang nhiệt tình mời Dozen đến trụ sở chính phủ thế giới gì gì đó... Mời theo đúng nghĩa đen!

Đang yên đang lành… Cậu không nhớ là ba ngày vừa qua mình đã phá phách thêm bất cứ thứ gì của “chính phủ thế giới” , tại sao lại vinh dự “được” mời đi cơ chứ?! Trước đó thậm chí cậu còn chưa từng nghe qua cái tổ chức kia mà… Trong nguyên tác của One piece hẳn là có, nhưng cậu chưa xem đến đoạn có nói về nó! Biết bằng niềm tin à???

- Chính phủ thế giới có liên quan đến hải quân không?

 Đó là câu duy nhất cậu thốt ra sau khi đần mặt nhìn đám CP0 cả nửa ngày trời.

- Hải quân là tay sai của chính phủ thế giới. – CP0 1 trả lời với bộ dạng nịnh nọt.

- …

 Vậy ra là cấp trên của hải quân!

 Đây còn không phải cậu đang bị tróc nã sao? Cậu chỉ phá mấy tòa nhà mà xú danh đã vang như vậy rồi hả?! Đến sếp lớn cũng ra tay…

 Mà hải quân còn có kiểu tróc nã lịch sự như vậy?! Còn nữa, CP0 là cái quần què gì??? Thuộc hạ của sếp lớn chắc?

 Trong khi Dozen còn đang điên đầu với mớ câu hỏi hỗn độn thì ba tên CP0 kia vẫn nài nỉ vô cùng tha thiết, không, thống thiết….

 CP0 1:

- Mavender-sama, mời ngài đi cùng chúng tôi, những người đó rất muốn gặp ngài. Chúng tôi đã thấy sức mạnh của ngài nên không cần xác minh nữa, người chúng tôi tìm chính là ngài!

 CP0 2:

- Chúng tôi được lệnh bằng mọi giá phải đưa ngài về Mariejois, xin ngài hiểu cho, chúng tôi thực sự chỉ làm theo lệnh nếu không chúng tôi cũng không làm phiền ngài nghỉ ngơi.

 CP0 3:

- Nếu trái lệnh chúng tôi sẽ không thể toàn mạng. Vậy nên... vì mẹ già vợ trẻ con thơ của chúng tôi... xin ngài hãy đến Mariejois.

- ...

 Làm thế quái nào lại lòi ra thêm bố mẹ vợ con ở đây hả???

 Dozen cứ trong tình trạng ngơ ngơ ngác ngác vậy mà được hộ tống đến cái nơi mà cậu thậm chí còn không nhớ nổi cái tên!

 Và đó cũng là lần đầu tiên cậu gặp những người đứng đầu chính phủ thế giới, bắt đầu một công việc không ngờ tới…

 Chuyến đi đến hòn đảo nơi nhân vật chính lớn lên của Dozen kết thúc bằng nửa tháng ngồi như cái tượng trên một chiếc chiến hạm hải quân to tổ bố do ba gã Cp0 kia chỉ huy. Ngày ngày có cả tá lính giám sát xung quanh 24/7, đổi ca liên tục, một giây cũng không lơ là. Ăn, uống, ngủ, nghỉ, ... không khi nào không thấy mấy cái áo hải quân phấp phới trước mặt… Nếu không phải có cơm ngon ngày ba bữa, tráng miệng đầy đủ, đệm êm chăn ấm, thoáng mát sạch sẽ, Dozen nhất định sẽ phát khùng rồi kệ xác bố mẹ vợ con thằng nào mà đá bay lũ áo trắng kia rồi!!!

Nhưng nói gì thì nói, mỗi ngày ăn xong thì ngủ, ngủ dậy lại ăn, ăn chán đi lại ngủ, ngủ dậy không có gì làm lại ăn... Dù cậu có thực sự thích ăn không ngồi rồi đến mức nào cũng cảm thấy mình sắp biến thành con heo luôn rồi!!!

 Rất may là trước khi Dozen biến thành heo thì chuyến hành trình đã kết thúc tại một vùng đất rộng lớn chìm trong sự tráng lệ và giàu có mà mấy gã CP0 liên tục lải nhải bên tai cậu, thánh địa Mariejois- trụ sở chính phủ thế giới.

 Và đặc biệt ở đây hải quân đông như kiến! Dozen có cảm giác cậu chỉ cần manh động chút thôi là ngay lập tức sẽ bị bao vây bắt lại rồi tống vào ngục. Đương nhiên là hiện tại cậu cũng không rảnh mà gây thêm ồn ào cho mình, tuy không phải không thoát được nhưng mà sẽ rất vất vả...

 Ban đầu cậu cứ nghĩ nơi này sẽ không có ai ngoài những người làm việc cho chính phủ vì là đây là thánh địa. Nhưng trái lại, không những có người, mà còn có rõ nhiều!!! Nhưng người ở đây khá dị hợm, chưa kể bộ trang phục trắng dài lê lết không hiểu sao lại phì ra ở đoạn giữa bụng kèm theo cái kính trùm đầu y chang bộ đồ phi hành gia, thì cái kiểu tóc chải dựng đứng lên như cái ăng-ten đó không phải quái gở thì là gì?!

 Có điều nhìn xung quanh thì ai cũng có ngoại hình tương tự, vả lại bên cạnh họ đều có hải quân đi theo như vệ sĩ nên Dozen cũng không có ý định ngoác mồm ra cười.

- Đây là những Thiên Long Nhân. – CP0 1 tốt bụng lên tiếng giải thích- Họ là những người duy nhất có thể tự do ra vào và sinh sống ở thánh địa này... Vì sự an toàn của ngài, Mavender-sama, xin ngài hãy tránh xa mấy vị này.

 Dozen gật đầu: “Thiên Long nhân chắc cũng liên quan đến chính phủ thế giới, tốt nhất cứ lờ chúng đi là được. Coi như không thấy!”:

- Tôi cũng không có ý định gây rắc rối.

 CP0 1 nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm. Thực ra ban nãy ý của hắn là vì sự an toàn của Thiên Long tộc thì đúng hơn! Ai chứ một kẻ không biết đến chính phủ thế giới như người kia chắc chắn cũng không biết luật lệ ở đây, không nhắc nhở trước sợ rằng kiểu gì cũng gây họa.

 CP0 2 và CP0 3 đứng phía xa đồng loạt bật ngón tay cái, ý bảo: “Làm tốt lắm!”

 Cả ba còn đang vui vẻ thì giọng the thé của một nữ Thiên Long nhân vang lên như hồi chuông báo động thu hút mọi ánh nhìn:

- Người đâu!!! Bắt con ả kia lại cho ta!!!

 Mà “con ả” trong lời cô ta lại chính là Dozen!

 CP0 chính thức xanh mặt.

 Còn Dozen thì thờ ơ nhìn cô ta, giọng nhẹ tênh:

- Điếc tai quá, người đâu mà chua ngoa, . . .

- Hỗn láo! – Nữ Thiên Long nhân kia không để cậu kịp nói thêm gì mà quát tháo ầm ĩ – Dám nói với ta như vậy?! Mau bắt ả lại! Ta muốn ả làm nô lệ của ta!!!

- Ả? Nói ai hả cái con đầu ăng-ten kia? – Cậu bắt đầu sắp phát khùng lên, cảm tưởng mấy sợi gân xanh trên trán chuẩn bị bật tung.

- Ngươi… Bắt ả lại!!!

- Khoan đã!!!

 Cuộc chiến “võ mồm” đang đến hồi gay cấn thì CP0 2, bằng tốc độ thần sầu phi đến trước mặt cô gái kia, cúi đầu kính cẩn:

- Xin lỗi thưa ngài, đây là khách được những người đó mời đến…

 Chưa nói hết câu đã bị ả kia chặn họng:

- Một tên hạ cấp như ngươi mà cũng dám cản ta?! Biến!

- Thưa ngài…

- Ta phải lột da con ả đó!!

- Người này không thể… 

- Không thể có kẻ thứ hai có làn da đẹp như ta được!

- … Hả?

 CP0: … (o_o)?!

 Trong khi đó, nữ Thiên long nhân cao ngạo ngời ngời kia, đứng hiên ngang giữa đám đông, tuôn một tràng ào ào như sợ người ta cướp lời:

- Ta nhất định phải phá hủy bộ da đó!!! Loại hạ đẳng như ngươi không có quyền có nó. Ta sẽ biến ngươi thành kẻ xấu xí nhất thế giới!!! Ngươi sẽ phải chết rục trong tay ta, ngươi nhất định phải biến thành thứ nô lệ đáng kinh tởm nhất… abcxyz!#$%^&*()…Ta mới là người xinh đẹp nhất ở đây!

- Xinh đẹp nhất? – Dozen cuối cùng cũng lên tiếng sau gần một tiếng đồng hồ nhẫn nhịn, cậu cười nhạt – Ngươi chẳng bằng cái móng tay của ta.

- Cái gì?

- Nói cho ngươi biết, cỡ như ngươi cả đời này cũng đừng hòng lên mặt được với ta!!!

 Dozen đưa tay gỡ chiếc mặt nạ xuống một cách chậm rãi từ từ như khiêu khích nữ Thiên Long nhân kia. Nếu đã không dùng được vũ lực thì cách này là tối ưu nhất, cậu không tin vẻ ngoài của mình lại không khiến cô ta tức chết!

 Không gian phút chốc trở nên tĩnh lặng, đến mức nghe được cả tiếng hít khí lạnh của ai đó.

 Ngay cả nữ Thiên Long nhân đanh đá kia cũng há hốc mồm…

 Phía sau lớp mặt nạ gỗ trông không mấy nổi bật đó là một tướng mạo ngoài sức tưởng tượng, khuynh quốc khuynh thành, hoàn hảo đến mức người ta phải hoài nghi nó không thuộc về con người…

Tất cả đường nét trên gương mặt, chân mày, đôi mắt, hàng mi, môi… tựa như một con búp bê được bàn tay của một bậc thầy vĩ đại nào đó tạo nên. Đặc biệt là đôi mắt, một bên ánh lên sắc bạc kim loại lạnh lùng, bên còn lại mang hoa văn năm màu uốn lượn, ánh nhìn như muốn xuyên thủng tâm can kẻ khác…

 Nơi này, không, trên thế giới này, chưa từng xuất hiện một người có dung mạo kinh người như vậy!

 Đảo mắt lướt qua một lượt tất cả biểu cảm trên gương mặt từng người, Dozen khẽ nhếch môi cười hài lòng, nhàn nhã buông một câu:

- Rẻ mạt.

 Cậu mang mặt nạ trở lại ngay lập tức, sau đó đánh thức đám CP0 còn đang ngây người bên cạnh, thong thả rời đi. Trước đó còn quay lại đá xoáy cô ả kia một câu:

- Nếu ta được chính phủ thế giới trọng dụng thì có lẽ còn đến đây dài dài, lúc đó ngươi muốn xin làm nô lệ… có thể ta sẽ suy nghĩ.

 Đây là lần đầu tiên Dozen cảm thấy cái mặt của mình có tác dụng hiệu quả như vậy! Cho nên là tâm trạng cũng trở nên vô cùng tốt, thoải mái tự tin theo đám CP0 vẫn đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn vào trung tâm thánh địa.

 Nhưng mà cái vụ trọng dụng kia, tuy nổ to là vậy chứ cậu thực sự cũng không muốn nhận được cái ân huệ đó để mà lao đầu vào rắc rối đâu…

 Chậm chạp đi bộ suốt mấy chục phút đồng hồ cuối cùng Dozen cũng được đưa đến trụ sở chínhphủ thế giới! 

 Cái gọi là trụ sở chính phủ thế giới thực tế lại mang hình dáng của một tòa lâu đài nguy nga tráng lệ vẫn thường thấy trong những câu chuyện cổ tích với kích thước khổng lồ!

 Trước khi vào, tuy không phải tháo mặt nạ nhưng Dozen vẫn bị bịt mắt khi đi vào khu lâu đài đó.

 Điều này cũng dễ hiểu. Chính phủ thế giới nghe thế nào cũng là một tổ chức lớn mạnh và có quyền lực không tưởng tại thế giới này, còn là sếp lớn của hải quân, trụ sở của chúng đương nhiên là bất khả xâm phạm. Đối với một thợ săn hải tặc nằm ngoài vòng pháp luật như Dozen dĩ nhiên vẫn phải đề phòng, đoán chắc cậu là “dân thường” duy nhất được phép bước vào nơi này cũng nên…

 Hộ tống cậu vẫn là ba tên CP0 kia, có điều từ sau khi thấy diện mạo thật của cậu thì im thin thít, nửa câu cũng không hé môi, cứ như sợ mở miệng nói sẽ bị cậu cắt lưỡi không bằng.

 Nhưng cậu không mấy bận tâm, cái khiến cậu phát cáu lên chính là việc mấy tên đó quăng cậu trước một cánh cửa rồi lẩn đi mất dạng!!!

 Mà ba CP0 kia sau khi xác định Dozen đã ở ngoài bán kính 10m liền đồng loạt dừng lại thở phào.

- Ta thực sự không ngờ Mavender so với tấm lệnh truy nã lại khác xa như vậy!!! – CP0 3 lên tiếng đầu tiên với tông giọng cao vút.

- Thật sự là dọa người... – cả hai tên còn lại ngay lập tức đồng tình – Nếu không phải tháp tùng hắn gần nửa tháng thì ta cũng không tin hắn là đàn ông!!!

 CP0 3 vội bịt mồm đồng nghiệp của mình, bộ mặt sợ hãi như thấy quỷ:

- Không được nói như vậy trước mặt gã đó!!! Các ngươi không thấy biểu tình của hắn khi bị vị Thiên Long nhân kia gọi là ả à?

 Một trận ớn lạnh bò dọc sống lưng từng người khi nghĩ đến khoảnh khắc mà tên Lốc Bạc nào đó tỏa ra sát khí như chuẩn bị đem người trước mặt mình ngũ mã phanh thây…

 Đối với CP0, với danh hiệu sát thủ ngầm mạnh nhất trực thuộc chính phủ thế giới mà nói thì việc họ run sợ trước một hải tặc mới nổi… không phải họ quá xem trọng hắn, mà bởi vì họ đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của người đó... Đó… cơ bản là thứ năng lực quái vật!!!!

- Mà khoan đã… – CP0 2 đột nhiên lên tiếng – Hai người đã báo việc hắn ở đây chưa?

 CP0 1 và CP0 3 nhìn nhau, sau đó, …

- Ta không nghĩ hắn sẽ phá cửa đâu…

- …

 Với niềm tự hào là người nhanh nhất của nhóm sát thủ mạnh nhất thế giới, CP0 2, dùng chưa đầy 5s để chạy quay trở lại như một tia chớp, vừa lúc người thiếu niên tóc bạc kia đang vung tay chuẩn bị phá của. Y cật lực gào lớn:

- Khoan đã ngài Mavender, để tôi báo cáo trước…

 RẦM!!!!

 Toàn bộ khu trụ sở bị một đấm của Dozen làm cho rúng động.

 Cánh cửa xinh đẹp cứ vậy oanh liệt ngã xuống, nát thành một đống dưới chân Dozen, trong khi tên tội phạm nào đó vẫn thản nhiên phủi tay tỉnh ruồi:

- Ta vào rồi, khỏi cần báo cáo!

 CP0 2: …

 Lúc này mà nói cậu nhăn nhở cười một cách bình tĩnh được thì chính xác là nói phét!!!

 Cái lũ kia thực sự bỏ cậu ở đó đến hơn nửa tiếng!! Cửa thì khóa… không đá bay căn phòng đi là may rồi!

 Dozen thở dài, thôi tạm thời quên chuyện này đi vậy.

Cậu nhanh chóng bước vào. Lúc này, trong phòng lần lượt từ trái qua phải là năm người, theo ngoại hình là: tóc xoăn, râu dài, râu vểnh, trọc và tóc vàng. Trừ tóc vàng trông giống một ông chú ra thì còn lại là bốn ông già. Đây là những người muốn gặp cậu? Liệu có phải là những người đứng đầu chính phủ thế giới?

 Dozen ngay lập tức gạt bỏ suy nghĩ đó! Bởi vì ngoài săn hải tặc và lỡ-tay phá một-số tòa nhà ở Longuetown ra thì cậu không có làm chuyện gì quá nghiêm trọng cả… cho nên là... mấy ông ở trên cao chắc chắn sẽ không để mắt đến một con chuột nhỏ như cậu. . .

- Vậy ra ngươi là thợ săn hải tặc Lốc Bạc Mavender?

 Râu vểnh lên tiếng sau một hồi nhìn Dozen cùng đống phế tích không đáng có.

 Dozen hít một hơi, sau đó tiến đến ngồi xuống chiếc ghế đối diện họ, thản nhiên trả lời:

- Phải, là ta. Các vị cho người mời ta đến đây chắc không chỉ để ta phá xong cửa rồi cho về chứ?

 Vẻ mặt cả năm người đồng loạt có chút xao động. Kẻ kia thực sự không sợ họ? Ngạo mạn đến như vậy sao?

- Ngươi có biết bọn ta là ai không?

- Các ngươi không nói thì ai biết được!?

- … Bọn ta là Ngũ Lão Tinh…

- Ồ, vậy sao?

- Ngươi... chưa từng nghe danh bọn ta?

- Nếu các ngươi quá nổi tiếng thì xin lỗi nhé, ta chưa từng nghe!

 Ông già đầu trọc hơi nhăn trán, đôi mắt lộ ra vẻ phức tạp hiếm thấy. Có điều cả bốn người còn lại đều có chung cảm nhận với ông về người trước mặt: “Khí tức áp bức đó quả thật đáng lo ngại, nhất định không thể để hắn trở thành kẻ thù!!!”.

 Trong khi đó, CP0 2 đứng ngoài nhất thời kinh ngạc đến đơ người. Trong suốt nửa tháng tháp tùng cùng người kia, hắn chưa từng sử dụng ngữ điệu đó, thậm chí còn tỏ vẻ khá thân thiện. Còn hiện tại, hắn dường như có khí tức ngang hàng với những người đứng đầu chính phủ thế giới, có chút giống với sự cao ngạo của những Thiên Long nhân…

 Cơ mà mấy người này nghe được tiếng lòng của Dozen thì chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy!

 Trong đầu cậu lúc này chỉ có đúng một câu hỏi bò qua bò lại nãy giờ:

 “ Ngũ Lão Tinh là cái quái gì????”

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play